Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tự truyện của gái xấu » Phần 2

Tự truyện của gái xấu

truyen x
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 2

Lớp 2

Lên lớp 2 thì học càng ngày càng sa sút chứ không được đứng nhất như lớp 1 nữa. Không biết tôi có giỏi toán thật hay không mà lúc nào cũng được điểm 10, đi học thì luôn mang theo cuốn sách giải toán lớp 2 của bà chị để lại. Một ngày nọ để cô bắt được và thu luôn tới cuối năm mới trả. Thế mà môn toán vẫn cứ 10 hoài, được cái là vẽ đẹp nữa ( cái đấy là bà cô khen chứ không phải tôi khen ), bà cô khen trước lớp là tôi vẽ đẹp, hoa hẹ nhà cửa, người ngợm đều có đủ trong đó. Nhớ lúc đó là có cái hộp thuốc gì mà có hình 1 đứa con nít trong đó nên cặm cụi vẽ theo, kết quả là hơi hơi giống thôi, giờ xem lại thì vẽ chẳng khác gì gà bới.



Những ngày đau đớn vì ăn vú sữa

Mẹ tôi đi chợ về lúc nào cũng mua đồ ăn vặt cho chị em tôi ăn nên cứ buổi sáng nào được nghỉ học là lại chạy ra réo lên và mừng lắm. Con nít mà, có quà là mừng tít mắt. Nhưng hôm ấy mẹ tôi lại mua toàn là vú sữa, nhiều lắm mà hôm ấy chị tôi đi chơi ở đâu không thấy về nên ba mẹ bảo tôi ăn hết đi và không để phần cho chị tôi. Thế là tôi ăn hết, để rồi đến hôm sau và hôm sau nữa tôi đi cầu và vẫn không cầu được, đến ngày thứ 3 thì tôi đau quá nên đành nói với mẹ rồi mẹ tôi mới đi mua mấy cái ống về để xịt vô và giúp tôi nhưng vẫn không ra được.

Lúc ấy đau đớn mà giờ nghĩ lại thấy mắc cười lắm. Mấy hôm ấy mệt người nên tôi nghỉ học mấy ngày. Mẹ tôi mua bắp về cho tôi ăn, rồi tự nhiên hôm sau cầu ra được thì mừng kinh khủng, xong còn chạy đi khoe với mẹ nữa chứ. Thế là từ đấy sợ vú sữa cho tới giờ. Nhưng cũng từ đấy tôi bị bệnh về đường ruột (đại tràng) mà không hề hay biết, lên lớp 8 mới bị 1 lần nữa và mãi tới năm 12 lại tái phát, lúc ấy mới biết bệnh và cho tới giờ vẫn chưa khỏi, lâu lâu ăn uống khô khan thì cả tuần mới đi cầu được 1 lần. Bây giờ thì nó đã mãn tính rồi, bác sỹ bảo vô nhập viện cấy phân nhưng tôi không đi.



Những trận đòn roi đau đớn

Từ nhỏ giờ tôi rất lì và bị ba mẹ lấy roi đánh hoài, đi chơi với mấy đứa hàng xóm thì toàn bị bọn nó ăn hiếp và đánh tôi nhưng tôi đánh lại không được, vậy là ngồi tại chỗ khóc luôn. Ba mẹ tôi thấy thế liền kêu … ơi!!!! Về đây….. Và rồi tôi lại bị ba mẹ đánh tiếp, cái mà tôi thắc mắc tới giờ vẫn không hiểu “bọn nó mà bị ăn hiếp hay ăn hiếp đứa khác là về ba mẹ nó toàn bênh vực cho nó không, vậy mà tôi thì chẳng bao giờ được bênh vực cả, mặc dù tôi là người bị hại”. Lần nào bị đánh tôi cũng khóc um xùm hết, có khi sợ bị đánh quá nên trước khi ba mẹ tôi lấy cây là tôi đã khóc trước rồi, vậy nên nhiều lúc ba mẹ tôi thấy tôi khóc vậy nên chỉ giơ cây roi lên rồi dọa cho tôi sợ thôi, vậy mà tôi vẫn khóc sướt mướt mới lạ chứ. Nhiều lúc mẹ kêu tôi về để chuẩn bị đánh thì phát giác tôi lật đật bỏ chạy xa thật xa để mẹ tôi không đuổi kịp, thế là được một lúc sau mẹ tôi nguôi giận tôi lại mò về, lúc này thì mẹ tôi chẳng đánh tôi nữa. Nhớ lại thời đó mà tôi phải công nhận là tôi lì thiệt.

Lúc ấy ai cũng biết là đang trong tuổi ăn tuổi lớn, trí não chỉ là đứa con nít, người lớn nói gì thì phải nghe. Nhưng tôi lại mắc cái tật là rất không nghe lời, lúc ấy tôi hay đi tới nhà con bé Phụng ở ngoài xóm khác chơi vì nó học cùng lớp tôi, lần nào về cũng bị ba mẹ tôi đánh và răng đe tôi không được đi chơi nữa mà phải ở nhà coi nhà. Thế nhưng ngựa quen đường cũ và tôi cứ bị đánh vài lần như vậy hoài, lần nào cũng khóc vì đau quá, nổi lằn to trên mông. Thời ấy ba tôi thường dùng cái cây củi dừa tươi mà đã róc hết lá để đánh, đánh xong thì nổi lằn lên ghê lắm, chỉ lấy dầu hỏa trộn với muối hột thoa lên thì vài ngày sau mới đỡ bầm. Rồi một hôm và cũng là lần cuối cùng tôi đi chơi về bị mẹ tôi lột hết quần áo ra và lấy dây trói tôi ở nhà ngang rồi đánh, lúc ấy lại không thể giẫy giụa gì được, từ ấy tôi sợ và không dám đi chơi nữa, cho tới bây giờ vẫn thế.

Một ngày như những ngày khác, tuần thì hai, tư, sáu tuần thì ba, năm, bảy, bác hai tôi lại đến đếm trứng và cũng như mọi ngày bác tôi đếm xong trứng, để tiền vào sổ rồi chở trứng về nhà bác. Hôm ấy không biết sao mà ba mẹ tôi về thấy trứng bác đã đếm mà sao vẫn không thấy tiền bác để lại. Cách một hôm rồi bác tôi lại lên và ba mẹ tôi hỏi thì bác tôi bảo “tao đã để tiền vô sổ rồi mà bây nói gì kỳ vậy”, ba mẹ tôi im lặng rồi tối đó tôi bị ba mẹ hỏi nhỏ “con có lấy hai trăm ngàn trong sổ trứng không?” , ba mẹ tôi chỉ hỏi tôi vì hôm ấy bác đếm trứng chỉ có tôi ở nhà chứ chị tôi còn đang ở trường học. Tôi trả lời là “con không biết, con không lấy”, cái thời ấy 200k là to lắm, rồi ba mẹ tôi tức quá quát “ trong nhà không có ai mà lại mất trộm, vô lý, chỉ có mày ở nhà thôi”.

Cho tới giờ tôi vẫn không hiểu tại sao lúc ấy ba mẹ lại đổ tội ăn cắp cho tôi nữa. Từ những câu nhỏ nhẹ tới những câu nạt nộ rồi tức quá lấy cây đánh tôi, hết mẹ đánh rồi tới ba đánh, khắp người tôi bầm tím, đánh mãi mà tôi vẫn cứ khăng khăng “con không lấy thật mà…” thì ba mẹ tôi không đánh nữa. Ăn cơm xong mẹ tôi lại lôi tôi vô buồng ( phòng – lúc ấy toàn gọi là buồng)hỏi nhỏ “con nói thật đi, con có lấy không , nếu trót lấy thì đưa ra mẹ cho năm trăm ăn kẹo”, tôi vẫn lắc đầu nói “con không lấy”.

Sáng hôm sau ba mẹ tôi vẫn thấy tức vì xót tiền mất một cách vô lý, thế là mẹ tôi lại lột hết đồ tôi ra (bữa ấy đi học mà cho tôi nghỉ luôn) và lấy dây trói ngoài ngõ chỉ để mong tôi khai thật. Hàng xóm kéo tới xem đông ngặt làm tôi thấy sợ và xấu hổ, quả thật lúc ấy cảm giác thấy lạnh lắm. Bỗng nhiên tôi có ý nghĩ giả vờ nói là tôi lấy và giấu trong buồng. Và tôi đã nói “con đã lấy mà cất trong buồng đấy”, Mẹ tôi lập tức thả tôi ra rồi mặc quần áo dẫn mẹ vô buồng rồi kiếm lung tung, tôi chỉ đủ chỗ mà mẹ tôi kiếm vẫn không thấy đâu. Kiếm mãi cả ngày mà chẳng có, rồi mẹ tôi không đánh tôi nữa. Hôm sau bác hai lên nói với ba mẹ tôi “ hôm trước tao quên để tiền trong sổ mà nói lộn là để rồi, hôm nay tao đem lên đây này”. Bỗng nhiên ký ức sau đó tới giờ tôi vẫn không hề nhớ một tí nào về chuyện đó hết. Chắc vì thế mà kể từ đó tới giờ mẹ tôi luôn tin những gì tôi nói cho dù là tôi có nói dối đi nữa mẹ tôi vẫn cứ tin. Và cũng từ đó hễ thấy ai xung quanh tôi mất đồ gì là tôi lại thấy sợ, giống như tôi là người lấy cắp vậy.

Bạn đang đọc truyện Tự truyện của gái xấu tại nguồn: http://truyensextv.com/tu-truyen-cua-gai-xau/

Làm lớp trưởng…

Lớp 1 với lớp 2 cô giáo chỉ cho thằng con trai lớn nhất lớp và nó to nhất lớp canh giữ lớp không cho nói chuyện trong giờ cô dạy và chấm bài. Nhiều lần lớp ồn ào cô quát lên “lớp gì mà ồn như cái chợ, nói hoài mà không nghe”, bỗng nhiên câu nói ấy có sức lực ghê gớm đối với tôi ( cảm giác lại sợ bị cô la nữa ) lại khiến tôi trở nên ngoan hơn và từ đó cho tới giờ tôi không hề nói chuyện với ai trong lớp học, vì thế mà tôi được cô khen trước lớp là ngoan, vâng lời và không nói chuyện trong giờ học, bảo các bạn noi gương tôi.

Và rồi cô thấy thằng lớp trưởng cũng nói chuyện nên bảo tôi lên làm lớp trưởng và bảo “bạn nào nói chuyện em kêu hết lên góc bảng đứng hết cho cô”. Thế là tôi làm lớp trưởng được vài ngày, nhưng tại tôi hiền lại nhân nhượng không kêu hết mấy đứa nói chuyện lại sợ lỡ tôi kêu nó lên rồi chừng đi học về nó chặn đường đánh tôi nữa thì khổ.

Rồi cô thấy tôi hiền quá cô bảo “các em thấy bạn hiền quá nên làm tới chứ gì, thôi được rồi cô sẽ cử bạn nào hung dữ nhất lên làm lớp trưởng”, và rồi người đó chính là thằng hay chọc tôi và cũng là người có oai nhất lớp, nó nói gì là cả lớp im phăng phắc. Nó làm lớp trưởng mãi cho tới năm lớp 4 nó bị bắt làm liên đội trưởng nên phải đổi con lớp phó văn thể mỹ ( 2 đứa này là 2 chị em họ hàng nội ngoại ).



Được vé đi tham quan

Đó là 1 hoạt động khá xa xỉ đối với học sinh thời bấy giờ. Đấy là đợt 26/3 cô cầm 5 cái vé đi tham quan và phát cho 5 đứa học khá nhất lớp trong đó cho tôi 1 vé nhưng tôi thấy chẳng muốn đi, người ta đi có ba có mẹ mà ba mẹ tôi bận suốt, sao mà dẫn tôi đi được, thế là tôi cầm trả lại cho cô và cô hỏi lý do tại sao không đi, tôi trả lời ngắn gọn “dạ, ba mẹ em bận lắm, không có ai dẫn em đi đâu ạ”. Thế là cô lại nhắm tới thằng Đ, mẹ nó là giáo viên tiểu học ở một xã khác và đưa cho nó.



Tổng kết năm học

Cuối năm thì sém được học sinh giỏi vì yếu môn sức khỏe, nhưng chả hiểu sao bà cô để chữ to dung trong học bạ là “giỏi toán”. Đến giờ vẫn chẳng hiểu sao, mà cái học bạ tiểu học ấy tự nhiên biến mất kè với bản chính giấy khai sinh của tôi từ khi vô lớp 6. Tới giờ kiếm lại cái bản chính giấy khai sinh vẫn không thấy đâu, nhiều lúc buồn buồn thì than thở với mẹ là “sao con không có giấy khai sinh bản chính như chị và mấy em con, hay là mẹ nhận con ở đâu về nuôi phải không? Mẹ trả lời thật con nghe đi”, câu hỏi đó được hỏi đi hỏi lại khá nhiều lần, và câu trả lời của mẹ tôi là có khi mẹ chỉ cười có khi bảo là không phải đâu. Dù cho sự thật là lúc trước tôi có giấy khai sinh bản chính (chắc luôn) nhưng mất rồi mà cứ bám lấy cái ý tưởng nửa khùng nửa điên ấy hoài.



Hè năm ấy

Từ khi sinh ra tôi đã thuộc loại sinh vật khó nuôi, cứ lâu lâu lại đau ốm suốt, mà chủ yếu là bị sốt. Sốt liên miên, có khi phải uống thuốc cả tháng ấy chứ. Mà lúc ấy loại thuốc chính đó là “ tiêu ban lộ “ , cái hộp dài dài và bên trong là cái ống bằng miễn chai ấy. Cả lốc lốc vậy, có khi tôi ôm ra chơi rồi xếp lên thành chồng cao rồi xô cho nó đổ cái “ào” một cái như vậy, vui lắm. Mà cái thời ấy mỗi lần uống thuốc đối với tôi là cả một cực hình, lần nào cũng vậy mẹ tôi bắt tôi giữ chặt tay chân không cho cựa quẫy gì cả, rồi lấy cái ly đựng thuốc mẹ đã pha trong ấy rồi bóp họng tôi ra và trút vô. Chỉ có thế tôi mới uống được thuốc, còn thuốc viên thì mẹ nghiền cho nhuyễn rồi lấy nước khuấy lên thành cái dung dịch sền sệt để cho tôi uống.
Lần nào trước khi uống thuốc tôi cũng khóc và kêu “đắng lắm, con không uống đâu”, mẹ nói “ đắng cũng phải uống, không uống sao hết bệnh được”. Tôi luôn ở vào thế bị động, có hôm sợ quá tôi nói với mẹ “mẹ đừng bóp họng con nữa, để con tự uống” , thế rồi cái hành động anh hùng ấy của tôi làm cho tôi càng méo mặt thêm, uống vô mà chả nuốt gì cả, chỉ ngậm trong miệng càng làm cho đắng thêm và thế là tôi phun ra xối xả. Rồi tôi lại bị đánh tiếp, mẹ lại lấy thuốc ra nghiền lại từ đầu. Khi uống thuốc xong tôi vội lấy nước ấm không mẹ đã pha sẵn mấy ly thiệt to để ở gần đó nốc lấy nốc để, thế mà họng vẫn còn đắng, tôi liền chạy đi lấy đường cục ăn.

Tôi còn có cái tật là hay đau bụng vào ban đêm với đau răng. Cứ lâu lâu khoảng 3 hoặc 2 giờ đêm là tôi bị đau bụng dữ dội, có khi đau quá tôi đang ngủ bỗng khóc ré lên làm mẹ tôi giật mình mở cửa chạy lên hỏi “con bị sao vậy”, tôi nói ”con bị đau bụng”, thế là mẹ tôi lấy dầu gió xoa cho tôi, thoa được một lúc thì tôi đỡ đau rồi ngủ đi từ bao giờ tôi cũng không nhớ rõ nữa. Có hôm vừa khóc vừa chạy xuống chỗ mẹ kêu “con bị đau bụng”, và cách xử lý cũng như trên. Có hôm thì lại đau răng, đau ê ẩm không ngủ được tôi cũng khóc. Đúng là tôi nhiều chuyện thật.



Đợt khám sức khỏe

Tự nhiên hè năm ấy nhà trường tổ chức khám sức khỏe cho cả lớp tôi, mỗi đứa được phát 1 bịch thuốc to đùng mang về uống. Toàn là vỉ vỉ không, thuốc nào cũng đắng ngắt duy chỉ có 1 vỉ thuốc là có vị ngọt ở bên ngoài – gọi là thuốc bổ. Mỗi lần uống thuốc là tôi lấy ra ngậm rồi lấy nước uống vô để nuốt, thế nhưng nó vẫn không chui được xuống họng mà cứ nằm ở trong miệng suốt, càng lúc càng đắng nhưng rồi đắng quá tôi lại phun ra hết. Và mỗi lần tới giờ uống thuốc tôi lại lẳng lặng đem mấy viên thuốc đắng kia vứt hết vô đống tro bếp chỉ giữ lại cái viên thuốc bổ mút hết cái ngọt đó rồi tới phần đắng tôi cũng vứt luôn. Thế là hết bọc thốc, mẹ tôi hỏi “ thuốc con uống hết rồi hả”, tôi trả lời “ dạ”, mẹ nói “con giỏi quá”.

Có hôm tôi bị ho nên mẹ chở tới nhà bà bác sĩ ở thôn khác khám rồi đem về vài lều thuốc toàn là thuốc viên. Thế là mẹ đưa cho tôi để tôi tự uống, uống hết thuốc mà mẹ thấy tôi vẫn không khỏi nên mẹ lại đến bà bác sĩ đó nói và lấy thêm thuốc. Lần này mẹ lén nhìn tôi uống thuốc và thấy tôi không hề uống mà chỉ vứt đi, mẹ bực mình quát ”mày uống thuốc mà vứt hết thế kia làm sao khỏi bệnh được hả?” , tôi hoảng hồn nhìn lên thấy mẹ và chẳng nói được lời nào. Thế là từ đó mẹ canh tôi uống thuốc, thấy tôi uống hết ly nước mà viên thuốc vẫn còn trơ trong miệng, đắng quá tôi lại khóc, rồi mẹ tôi lại lấy liều khác ra nghiền hết cho vào ly khuấy sền sệt tiếp xong lại đè đầu tôi ra và bắt uống, cứ như thế cho đến hết toa thuốc đó. Thế là tôi hết bệnh, nhưng từ đó mãi cho tới năm lớp 7 tôi mới nuốt được thuốc viên. Giờ nghĩ lại mà thấy cái thời đó như là cực hình vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Thông tin truyện
Tên truyện Tự truyện của gái xấu
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 08/03/2017 08:07 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Những điều thầm kín của vợ chồng tôi
Sau 1 đêm nồng nàn cùng vợ tôi. Cứ nghĩ sẽ có 1 ngày chủ nhật nghỉ ngơi. Nhưng đùng 1 cái lão sếp gọi tôi bảo có việc gấp cần gặp, hẹn tôi ra quán cafe gần nhà để nói chuyện. Thì ra xếp tổng chỉ đích danh chi nhánh chúng tôi làm hợp đồng với 1 công ty. Mà công ty này lại do tay Thiện làm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Đụ tập thể Đụ vợ bạn Some Tâm sự bạn đọc Thác loạn tập thể Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện NTR Truyện sex có thật Truyện sex cuckold Truyện sex mạnh Vợ chồng
Kế hoạch loạn luân
Hùng uể oải ngáp ngắn ngáp dài xách cái vali ra để trên ô tô, Trinh cũng tất bật chuẩn bị đồ ăn nhẹ cho hai mẹ con. Con nhớ để ý hộ chiếu với ví tiền mà cầm đi nhé, gọi Tuấn xem đã chuẩn bị xong chưa? Hùng dạ dạ qua loa rồi đi lên phòng, Trinh đứng trong bếp, vừa làm cô vừa nghĩ ngợi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện người lớn
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 - Dịch giả Meode
Tống Thanh Thư cùng Hà Thiết Thủ bây giờ gọi Hà Tình sau khi tách ra, một đường hắn tìm hướng đến phương hướng phủ đệ ngày xưa mà đi. Trên đường đi Tống Thanh Thư suy tư về vấn đề ngân lượng, trước đó Kim Xà doanh công chiếm các châu phủ tuy thu hoạch tương đối khá, có thể nói mấy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dịch Tuyển tập Cao thủ kiếm hiệp
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân