Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Tru Tiên » Phần 53

Tru Tiên

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 53

Phía trên hang động, trong bóng tối cũng bập bùng một ánh lửa, hai ông cháu Chu Nhất Tiên đang chạy bỗng nhiên dừng lại, thực ra cả hai người đi cũng không được bao xa. Chỉ thấy Chu Nhất Tiên khẽ nhíu mày, ngần ngại trong giây lát, quay lại nói: “Cả hai thiếu niên đó tư chất cực tốt, đạo hạnh cao thâm, lúc nãy ta nhìn thấy trên viền áo của họ có vẽ hình một ngọn lửa, chỉ sợ đó chính là đệ tử của Phần Hương Cốc”

Tiểu Hoàn giật mình thất kinh : “Phần Hương Cốc ?”

Chu Nhất Tiên gật đầu nói : “Phần Hương Cốc thế lực cực lớn, tu tập đạo pháp giống với Thanh Vân Môn, cùng với Thiên Âm Tự là ba môn phái lớn nhất của chính giáo, môn hạ cao nhân cực nhiều. Gần đây nghe nói gửi đi hai đệ tử xuất sắc nhất, một nam một nữ, nam nhân tên là Khiếu Lý Tuân, nữ là Hoàn Yến Hồng, nhìn thấy hai người lúc nãy sử dụng pháp bảo, đích thị là đệ tử Phần Hương Cốc không thể nào sai”

Tiểu Hoàn hướng về phía bờ núi, nói bằng giọng điệu lo lắng : “Hồi nãy ba người cũng đã xuống dưới đó rồi…”

Chu Nhất Tiên hai vai khẽ rung rung, đoạn nắm lấy tay Tiểu Hoàn, kéo ra ngoài, miệng nói rằng: “Vậy chúng ta ở lại đây cũng không làm được gì, đêm nay ở dưới đó nhất định là đánh yêu quái náo nhiệt lắm, chúng ta tuyệt nhiên không có chút tiện nghi nào, ái dà, thật là đáng tiếc, đáng tiếc”
Tiểu Hoàn nhếch mém cười nhẹ, chẳng nói gì nhiều, chỉ yên lặng theo gia gia đi ra ngoài. Phía dưới vách đá tĩnh mịch kia, hình ảnh của Lý Tuân và Yến Hồng đã biến mất vào trong bóng tối vô cùng…

Bạn đang đọc truyện Tru Tiên tại nguồn: http://truyensextv.com/tru-tien/

Trương Tiểu Phàm hiện thời ở trong thạch động, càng lúc càng thấy xung quanh nóng lên, nhưng lâu lâu cũng còn thấp thoáng những ánh mắt của loài dã thú, trong thâm tâm thoáng chút hồi tưởng về Tử Linh Uyên trước đây. Kích thước của sơn động mỗi lúc một lớn hơn, nơi này chiều cao ước chừng gấp rưỡi tới gấp đôi người bình thường, vì thế mà loài dã thú lại càng hung hãn bội phần, kích cỡ thì khỏi phải nói, rõ ràng là to lớn hơn bình thường rất nhiều. Nhưng trong không khí, mùi tanh của máu càng lúc càng nặng.

Trương Tiểu Phàm đang bay lượn, nghe thấy từ nơi nào đó không biết, vọng lại những tiếng nhai rạo rạo, tựa hồ như có con thú khổng lồ nào đó, đang xé thịt nhai nuốt, người nghe quả nhiên sợ đến nỗi gân cốt bủn rủn. Hết thảy bọn họ cảm thấy toàn thân căng lên, không ai nói lời nào, tựa hồ có thể nghe được từng tiếng tim đập thình thịch, bỗng nhiên, trong cái bóng tối mịt mùng dưới chân, Trương Tiểu Phàm cảm thấy có một luồng gió mạnh vô cùng thổi qua. Dường như có linh tính điều gì, tim hắn đập liên hồi, Thiêu Hỏa Côn gặp luồng gió mạnh ấy, tức tốc bị dạt qua một bên đến ba thước.

“Bịch…”

Âm thanh khô khốc vang lên, ánh sáng chớp qua một cái, ở nơi tối tăm này, hình như có cái gì đó như xúc tu của một con vật khổng lổ, quất vào Trương Tiểu Phàm như một cây roi, làm hắn bay dạt qua một bên đập vào vách đá. Vách đá xung quanh cũng vì thế mà chấn động, bụi đất bay lên tứ tung, vô số đá to đá nhỏ đùng đùng rơi xuống.

Giây lát sau, một âm thanh ai oán thê lương từ dưới vực sâu cất lên, trên vách đá cũng đột nhiên phát ra thứ âm thanh ấy, điên cuồng gào thét. Tiểu Phàm và mọi người vô cùng ngạc nhiên, quay đầu nhìn lại phía sau, chỉ thấy vật gì như một con ác quỷ có xúc tu cực lớn đang xông vào một cái hang động gần đó, cả người uốn éo, chuyển động không ngừng.

Trương Tiểu Phàm hít vào một luồng khí lạnh, chỉ thấy trận gió to khi nãy đã thổi thốc đến mặt, kèm theo là sự xuất hiện của một con cọp răng kiếm năm mắt khổng lồ, phút chốc con cọp ấy đã bị cái xúc tu quấn chặt, từ từ kéo lê về phía hang động trống không đó. Dù cho con cọp ra sức nhe nhanh múa vuốt, gầm thét liên hồi, nhưng thân thể con cọp dù to lớn cách mấy song so với kích thước của cái xúc tu ấy, hệt như một đứa bé nhỏ xíu, hoàn toàn vô vọng.

Cái xúc tu quấn lấy toàn bộ con cọp, nhanh chóng rúc xuống dưới bóng tối, từ trong sâu thẳm, còn vang lên tiếng la hét ai oán trong tuyệt vọng của con cọp xấu số. Cả ba người đứng sững lại, nhìn nhau thất sắc, nhất là Bích Dao, gương mặt nhất thời trở nên trắng bệch. Dưới chân bọn họ là một màu tối đen như mực, sâu đến không thể nhìn thấy đáy, thật sự không biết đang ẩn tàng biết bao nhiêu thứ đáng sợ.

Giây lát sau, Thạch Đầu ho lên một tiếng to, muốn mở miệng nói điều gì đó, nhưng không ngờ Bích Dao hai mắt tinh tường hơn mình, la lên hốt hoảng : “Phía dưới kìa. Cẩn thận !”

Tiểu Phàm với Thạch Đầu vội vã quay lại, nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy giữa bóng tối sâu thẳm, có một ngọn lửa đang ngùn ngụt bốc lên. Trong giây lát, nhiệt độ chung quanh đột nhiên tăng lên vùn vụt, chỉ thấy ngọn lửa ấy lập tức biến thân thành một con rồng lửa lớn, ra sức gào thét, theo luồng gió mà bay lên, trong phút chốc đã tiến đến gần bọn họ.

Ba người nhìn thấy cảnh đó, tất cả đều biến sắc, con rồng lửa gầm lên một tiếng dữ dội, gạt phăng tất cả những chướng ngại vật, cùng với tiếng gầm khủng khiếp, trùng trùng tiếng lên. Nhìn hình dạng của con hỏa long, đích thị là do Tam Vĩ Yêu Hồ sử dụng Huyền Hỏa Giám mà tạo ra, nhưng không biết vì sao, kích thước và uy lực của hỏa long lúc này còn lớn hơn rất nhiều so với lúc trước nữa.

Tuy cả ba người trong lòng đều có chung sự nghi vấn, song trong giây phút này không còn lòng dạ mà nghĩ ngợi lung tung nữa, nhìn thấy con hỏa long mặt mũi dữ tợn, sóng nhiệt đầy trời, ầm ầm tiến tới, bất giác cùng thở dài một cái. Đoạn cả ba người nhanh nhẹn tách ra, ngự trên pháp bảo, chuẩn bị đối phó.

Ba món pháp bảo phát ra ba đạo quang cực mạnh, bảo vệ chủ nhân bên trên, tuy nhiên uy lực của hỏa long quá lớn, nếu đem ra so sánh với mấy món pháp bảo, ưu thế tuyệt nhiên vượt hơn bội phần. Cả bọn Trương Tiểu Phàm cùng một lúc bị ngọn lửa hỏa long đẩy lùi về phía sau một cái thật mạnh, đập vào vách đá phát ra mấy tiếng “Ầm ầm…”

Hỏa Long vẫn tiếp tục lao về phía trước, uy thế kinh người, Trương Tiểu Phàm hai vai đập mạnh vào vách đá, đau tối mặt tối mũi. Nhưng hắn cũng còn may mắn, định thần nhìn lại, thấy vách đá nhọn hoắt nhô lên sừng sững ở bên cạnh, nếu không rơi trúng vào cái thạch động này, có lẽ đã bị đá xiên qua người.

Bất chợt, từ trong động vang lên một tiếng gầm dữ dội, không cần nói cũng biết nó phát ra từ mấy con mãnh thú sống trong động… Trương Tiểu Phàm giật mình thất kinh, định mở miệng kêu cứu thì nghe Thạch Đầu gầm lên một tiếng rất lớn, trong hang động không ngừng vang những tiếng “Rột rẹt..”, lát sau, một đạo hào quang vụt lóa, từ trong động một thân hình đồ sộ bay thẳng ra ngoài, nhìn kĩ lại chính là một con quái thú mình mẩy to lớn kì lạ hết sức, Tiểu Phàm thấy thế, trong lòng cảm thấy phần nào nhẹ nhõm. Hắn thầm nghĩ người này tên gọi Thạch Đầu thật là không đúng, so với đá xanh thực tình cứng hơn rất nhiều mới phải.

Lúc này, con hỏa long trên cao cuộn lại thành một vòng lửa lớn, điên cuồng gầm thét, uy thế hệt như sấm sét trên trời, cùng một lúc, tất cả từ trên cao đánh xuống, thực khiến người ta thất điên bát đảo. Trương Tiểu Phàm hai hàm răng nghiến chặt, nhanh chóng niệm pháp quyết, đảo người qua bên cạnh mười trượng, tránh luồng lửa của hỏa long đang ào ào đánh tới, tay phải huơ ra một cái, Thiêu Hỏa côn nhằm thẳng cổ con rồng mà phăng phăng lao đến.

Hỏa long thét lên một tràng kinh người, hai mắt phát ra hai luồng lửa sang rực, long trảo khổng lồ giơ lên, định gạt ánh sang màu xanh của Thiêu Hỏa Côn sang một bên, Trương Tiểu Phàm mặt mày trắng bệch, thấy trước mắt mấy luồng lửa đỏ rực, cuồn cuộn lao tới, chỉ còn biết cắn răng mà chịu đựng. Lúc này bỗng nhiên vang lên một tiếng quát lớn, loang loáng qua ánh sáng phát ra từ mình con hỏa long, một bóng nhân ảnh xanh lục vút qua, đích thị là Bích Dao, y phục màu lục hệt như đang trôi bập bềnh trong gió. Đóa Thương Tâm Hoa phát ra một đạo bạch quang, những cánh hoa tung bay như đang khiêu vũ giữa không trung, mang vẻ đẹp trầm buồn như đang ướt sũng dưới cơn mưa, pháp bảo nhắm thẳng dưới nách hỏa long mà tiến tới, một tay phò trợ cùng với Thiêu Hỏa Côn của Trương Tiểu Phàm.

“Grưưừừừ….” Trong ánh lửa cuồng lên như điên dại, hỏa long gầm một tiếng long trời lở đất, hai chân quào quào trong không khí, khắp bầu trời ập xuống một cơn mưa hoa trắng, hỏa long thấy thế liền lùi lại ba thước né tránh. Nhưng Bích Dao cùng Tiểu Phàm liên thủ, pháp lực mạnh mẽ vô bờ, áp chế sức mạnh của hỏa long, buộc nó phải thối lui thêm mười thước nữa, cũng trong lúc ấy, bất ngờ từ trong thạch động tối tăm, một bóng người ầm ầm lao ra, khí thế như thác đổ, trông ra mới hay đó chính là Thạch Đầu.

Thạch Đầu hai mắt nhìn chằm chằm Tiểu Phàm và Bích Dao, chỉ thấy hai người toàn lực chống lại hỏa long, hai người đang bị bao vây bởi những ngọn lửa dữ dội chung quanh, tuy có hai món pháp bảo hộ thân, song gương mặt mỗi lúc một đỏ lên do sức nóng của lửa. Thạch Đầu hai mắt không chớp lấy một cái, nhảy lên thật mạnh, lơ lửng giữa không trung, bèn đổi tư thế hai chân ngồi xếp bàng, hai tay nắm chặt Phá sát pháp trượng, phút chốc phóng kim quanh mạnh mẽ phóng ra, cả thanh Lang Nha Bổng sáng rực lên sắc vàng, tựa hồ như có thể nhìn xuyên qua được, hiển nhiên là bị pháp lực dồn vào, còn con người Thạch Đầu thì vốn còn trang nghiêm hơn cả Pháp Tướng nên từ xa nhìn lại, thật chẳng khác gì cao tăng Phật môn là mấy.

Nhìn vào đôi mắt trợn trừng dữ dội của y, hệt như đôi mắt của diệt ma Kim Cang, uy thế bức nhân, thân lơ lững giữa không trung phát ra kim quang rực rỡ như tia điện, rạch một nhát ngang trời, phát ra một tiếng nổ dữ dội, cây trượng Phá sát vươn thẳng lên trời, tua tủa những gai nhọn như đá cứng. Tức thời, lao xuống mạnh mẽ như sắt như đá, trong vòng bốn mươi thước chung quang đều bị ảnh hưởng. Gương mặt Thạch Đầu căng ra, gân xanh nổi lên chi chít, trông hết sức đáng sợ, thậm chí hai bên khóe môi dần dần nổi lên những tia máu đỏ ngầu, hai tay nắm chặt pháp trượng mà lao xuống. Chỉ nghe y thét lên một tiếng, đạo kim quang tập trung lại cực lớn, nhằm vào đầu con hỏa long mà đánh thẳng tới. Uy lực tuyệt đối không nhỏ, không hỏi cũng biết Thạch Đầu tập trung hết sức lực toàn thân mà xuất chiêu, dù cho hỏa long hung mãnh không ai bì kịp, song đương đầu với đòn tấn công mạnh mẽ ấy, lại thêm Tiểu Phàm và Bích Dao ở hai bên hợp sức giáp công, ra sức gia tăng áp lực, hỏa long phát ra một tiếng rống thật dài, vang động bốn phía, toàn thân không còn chút sức lực chống đỡ, trúng đòn rơi xuống, nhanh chóng biến mất giữa bóng tối đen ngòm.

Thạch Đầu xuất kích thành công, nhưng toàn thân rúng động, trên gương mặt vẻ dũng mãnh dữ tợn chợt biến mất, cảm thấy chân đứng không vững, chỉ chực rơi xuống. May sao Tiểu Phàm nhận thấy Thạch Đầu có biểu hiện bất thường, bèn vội vã chạy đến bên cạnh mà đỡ lấy vai y, giây lát sau Thạch Đầu đã có thể tự mình đứng được…

Nhưng không đợi cho hai người bọn họ kịp thở, từ phía trên Bích dao kêu to lên một tiếng kinh hoàng, dải áo xanh đang cuộn lên trong gió tự nhiên rũ hết xuống. Trương Tiểu Phàm thoáng mắt nhìn thấy, trong lòng kinh sợ, nhìn rõ vừa rồi có một thứ tựa như cái xúc tu vô cùng to lớn như một con ác quỷ, từ trong hang động vùn vụt lao ra, vừa ở trên quật xuống rồi lại vọt lên cao, đổi hướng nhằm trực tiếp về phía đầu của hai người đánh xuống.

Âm thanh theo gió ầm ầm vang lên, Thạch Đầu hơi thở còn chưa định thần, Trương Tiểu Phàm lại đang lúc không đề phòng, chỉ biết giương mắt nhìn thấy cả hai sắp bị cái xúc to lớn này đập nát, đoạn thấy Bích dao mặt mày dù tái nhợt đi, thân hình vẫn như điện xẹt, nhân ảnh di động ngay lập tức đến chắn trước mặt Tiểu Phàm. Thương tâm kỳ hoa trong tay đồng thời xuất phân ra làm sáu phần, quây lại xung quanh, mỗi đóa hoa toả ra một luồng sáng thanh khiết cùng tụ vào nhau, chút chốc hợp thành một vòng sáng trắng luân chuyển, Trương tiểu phàm thấy thế, tức thì nhớ lại ngày đó ở Tử Linh Uyên chống lại Hắc Thủy Huyền Xà Bích dao cũng đã từng sử dụng pháp thuật này. Nhưng hiển nhiên cái sinh vật bí ẩn trong bóng đen này cũng giống như con Hắc Thủy huyền xà dạo nọ, đều là những sinh vật cực kỳ hung hãn và to lớn, tuy không thể bì được với Hắc Thủy Huyền Xà, nhưng khi đòn đánh ập tới, đạo bạch quang của Bích Dao mặc dù không bị tản mất giống như khi trước chạm trán với Hắc Thủy Huyền Xà, nhưng cả thân mình bị rúng động dữ dội, ngay lập tức bị quất trúng, cả người bị nhấn chìm giữa bóng đêm sâu thẳm.

Trương Tiểu Phàm trong đầu kêu ối lên một tiếng, chứng kiến những gì xẩy ra trước mặt, chẳng hiểu sức lực lấy ở đâu ra, không kịp nghĩ ngợi gì, liền rời bỏ Thạch Đầu lúc này đã tạm ổn định, thân hình vội vàng lao xuống, Thiêu Hoả Côn phát sáng xanh rực rỡ, nhanh chóng bay vọt vào không trung tấn công cái xúc tu to lớn kia, trợ giúp Bích Dao lúc này đang miễn cưỡng chống đỡ một cách tuyệt vọng.

Bích Dao cố gắng chịu đau, thấy áp lực ập đến như núi đè, đang sắp sửa không thể khống chế nổi nữa, tự nhiên thấy Trương Tiểu Phàm đột nhiên xuất hiện bên cạnh, trong lòng kinh sợ, hét lên thất thanh : “Ngươi mau chạy nhanh đi….”

Lời nói chưa dứt, đã thấy Trương Tiểu Phàm nương thân theo Thiêu Hoả Côn bay lên, ánh xanh chớp loé, nhanh chóng tiến tới, đánh mạnh vào cái xúc tu vĩ đại đang ở trước mặt Bích dao. Cái xúc tu bị thiêu hoả côn đánh vào một phát, đột nhiên teo lại, đang từ chỗ to lớn có da có thịt, không ngờ ngay lập tức khô quắt vào, nhăn nhó teo tóp như một cái quạt lớn.

Chiếc xúc tu tựa như bị thương, lập tức thu ngay về, áp lực lên Bích Dao cũng biến mất. Chứng kiến Trương tiểu phàm không màng đến sống chết cứu viện mình, trong lòng Bích Dao vừa hoan hỉ, vừa phiền não, nhưng chưa kịp mở miệng nói gì, sắc mặt lại trở lên trắng bệch. Từ trong bóng tối, một chiếc xúc tu vĩ đại lại hiển nhiên tái hiện, lần này không hề phát ra chút âm thanh nào, hướng thẳng vào chân của Tiểu phàm, hắn lúc này không kịp đề phòng, chỉ thấy toàn thân đau nhói, tức thì bị chiếc xúc tu nắm lấy, tuỳ ý để mặc nó ghì mạnh kéo xuống, chìm vào trong bóng đêm. Bích Dao cùng với Thạch đầu lúc này đồng thời thất sắc, không kịp nói gì, phi thân truy đuổi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Thông tin truyện
Tên truyện Tru Tiên
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện cổ trang
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/03/2015 06:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hướng Nhật – Quyển 3
Khu biệt thự Chân Long, trong tòa nhà cao cấp của Sở gia. Sở tiên sinh, ông thấy đề nghị của ta thế nào? Một thanh niên khoảng ba mươi tuổi chậm rãi lên tiếng, thân hình hắn rất cao, khoảng chừng một mét chín, tóc để dài và cột đuôi ngựa vung vẩy sau lưng, thoạt nhìn trông vừa lãng tử vừa có...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Lăng Tiếu – Quyển 20
Trong thời gian tiếp theo, hắn cũng thường thường gây cơn phong ba trong Thiên Long Môn, hơn nữa về đối ngoại vẫn còn đặt quan hệ tốt với rất nhiều trưởng lão tổng bộ, đúng là dáng điệu muốn khống chế Thiên Long Môn. Đương nhiên, những điều này thực sự không phải bởi vì Lăng Tiếu vắng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Tên côn đồ và ba mẹ con - Tác giả The Kid
Hiển và Tố Tố là hai vợ chồng hạnh phúc sống trong một căn hộ chung cư. Nhưng Hiển mất sớm bỏ lại Tố Tố và hai đứa con gái dễ thương. Đứa con gái lớn tên Thanh Thanh, 19 tuổi. Đứa con gái nhỏ tên Na Na, 17 tuổi. Thanh Thanh là đứa con gái ngoan hiền, trong khi Na Na là đứa con gái bướng bỉnh...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân