Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Tru Tiên » Phần 103

Tru Tiên

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 103

Bầu trời dần dần sáng trở lại. Mưa đã tạnh gió đã ngừng, những tia sáng ban mai đầu tiên, xuyên qua tầng mây dày đặc và cả vùng vụ khí mênh mang trong Tử Trạch, lác đác rải rắc xuống mặt đất. Trong rừng sâu, khắp nơi bao phủ một màn yên lặng, nhưng chầm chậm, cùng với những tia sáng, dần dần sôi lên huyên náo trở lại.

Tại địa phương vô danh này, vang lên tiếng chim hót đầu tiên xé rách màn không khí thâm tĩnh. Đồng thời, những tia sáng rực rỡ xuyên qua kẽ lá, cành cây rải xuống mặt đất như hồi sinh cả vùng rừng rậm đang chìm trong bóng đêm triền miên, gần xa đâu đây, khắp nơi bừng lên những tiếng chim tìm đàn tiếng thú gọi bầy, đón chào ngày mới.

Thời khắc ấy, sâu trong rừng, một màn vụ khí mầu bặc trắng đang phủ mờ, người đi giữa rừng, cảm giác ẩm ướt vẫn phảng phất như cô đọng trên mặt. Lại thêm bầu không khí rừng trong lành, hòa nhập vào cơ thể, gột rửa bụi đường.

Quỷ lệ hít sâu lấy một hơi không khí buổi sớm, sắc mặt tịnh vẫn không có biểu tình gì, nhìn về phía trước, trên vai gã, Tiểu Hôi đang lười biếng vươn vai duỗi lưng. Phía trước cách địa phương đó mười trượng, hướng đạo kim quang xuất hiện đêm trước, nay bỗng lại bị che phủ bởi màn vụ khí, u u mang mang, kiến người ta không sao nhìn rõ được.

Chỉ là vụ khí này khác với chướng khí ở bờ Tử Trạch hôm trước, mầu sắc tịnh không xám xịt mà trắng thuần như bạc. Xa xa nhìn lại, chỉ thấy khu rừng trước mắt bị lớp vụ khí này mờ nhẹ bao phủ, những sợi sương sợi khói đan xen với nhau, trùng trùng điệp điệp. Nơi đó, có thể là nơi chứa dị bảo!

Quỷ lệ từ từ quay đầu, nhìn sang bên cạnh, Lục Tuyết Kỳ đã đứng đó từ lâu cách hắn hai trượng, một thân y phục trắng như tuyết, lặng lẽ nhìn về phía màn vụ khí. Bọn họ, chung quy tịnh vẫn không động thủ.

Cả đêm trước, ngoài một chút kích động lạ lùng lúc mới gặp lại, giữa hai người bọn họ, tựu chung vẫn chỉ có sự đợi trờ trầm mặc. Khoảng cách giữa hai người không quá hai trượng, phảng phất lại giống như tình cảnh ở vùng vực thẳm “Tử Linh Uyên” năm nào, đã in sâu trong lòng, khắc đậm trong tim.

Thời khắc vô số đạo kim quang xán lạn huy hoàng xuất hiện chọc thẳng lên trời, hai nhân ảnh quay lại ngây dại ngắm nhìn, ánh kim quang rực rỡ phản chiếu lên mặt họ, ở tại địa phương lạ lùng này, lặng lẽ nhìn đi, cảm giác sao bỗng phân chia lạnh lẽo. Dĩ vãng của ngày trước, rút cuộc cũng đã thay đổi?

Lục Tuyết Kỳ khẽ run nhẹ, quay đầu trở lại, tiếp lấy mục quang của Quỷ Lệ, nhãn tình nàng trong vắt như thu thủy, đổng tử sáng ngời mà sâu thẳm, bỗng thấy ngân ngấn như có ánh nước, nhưng không ai nhìn thấy. Nàng nhìn lại người con trai đó, dáng gã đứng giũa rừng, lúc này sao gầy guộc mà khắc khổ, nàng tựu chung cũng phải nhận ra, gã không còn là người thiếu niên năm nào. Gương mặt quen thuộc ấy, nay sao tang thương và trầm tĩnh, còn đâu nữa những nét thơ ngây vui vẻ.

Nàng khẽ cúi đầu, ánh mắt như nước, dừng lại ở Thiên Gia thần kiếm trên tay, phảng phất như tưởng nhớ, một lúc sau, mới nhẹ nhàng nói : “Ngươi đã trở lại ?!” Nàng không tiến tới, không cử động, thậm chí cả biểu tình trên mặt cũng không có một chút biến hóa, chí có bàn tay nắm Thiên Gia khẽ run, những ngón tay thon dài mảnh khảnh khẽ xiết chặt.

“Trương sư đệ!” Nằng nhè nhẹ, nhè nhẹ nói: “Ngươi đã trở lại ?”

Bốn chữ đó, nhẹ nhàng như gió ban mai, vây quanh hắn, bỗng biến thành như đá tảng, từng viên từng viên đả kích thâm tâm gã Quỷ Lệ hít sâu, nhắm đôi mắt. Phệ hồn lạnh lẽo trong tay áo, vẫn nằm đó trong tay, như một người bạn trung thành, không bao giờ lìa xa hắn. Khoảnh khắc đó tưởng chừng như vĩnh cửu.

Gã chợt mở mắt, khẽ cười nhẹ, rồi từ từ nói: “Tính danh đó, lâu nay ta đã không dùng.”

Khóe miệng Lục Tuyết Kỳ khẽ giật, chầm chậm tiến tới, nhưng chung quy vẫn không nói gì, trầm mặc. Hai người vẫn tiếp tục đứng như vậy, khoảng cách giữa bọn họ, lúc này phảng phất sao xa cách và phân chia quá. Ánh sáng ban mai rọi vào khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, chầm chậm tan ra để lộ rõ vẻ đẹp điên đảo tâm hồn, làn sương trắng trong rừng, tựa hồ như bị nàng hấp dẫn, quấn quít vây quanh.

Trong nháy mắt, gương mặt đó, tựa hồ như nhạt nhòa dần. Lục Tuyết Kỳ quay người, bắt đầu cất bước, một lời cũng không nói thêm, nhằm thẳng hướng mê vụ mà tiến, bỏ lại gã phía sau. Chỉ là, lúc thân ảnh nàng dần dần mờ đi sau đám mê vụ, bỗng nhiên nghe thấy tiếng gã vang lên: “Ngươi sẽ giết ta chứ?”

Dáng nàng, biến mất trong vùng mê vụ bạc trắng, lúc này không ai có thể nhìn thấy nhãn tình, biểu tình và thân thể nàng. Bỏ lại con người trầm mặc giữa ban mai, không biết bao lâu sau, từ trong mê vụ thanh âm nàng truyền lại: “Ta sẽ, nên ngươi cứ việc giết ta khi có cơ hội…”

Trời đã sáng hẳn, nhưng cảm giác đi trong vùng sương mù dày đặc này, thật vẫn rất âm u. Lớp vụ khí ở địa phương này dày đặc hơn hẳn những nơi khác, mắt thường không thể nhìn xa được. Quỷ Lệ đi ở giữa rừng, đột nhiên phát giác ra nơi này ngoài có vụ khí dày đặc ra, mặc dù cũng là rừng rậm, nhưng so với vùng ngoài thì Hoàn toàn khác hẳn. Trừ những cây đại thụ mọc thẳng, vượt lên cao vun vút trong vùng vụ khí, trên mặt đất rất ít hiện diện những loại thảo mộc khác, chẳng biết có phải do ở đây vụ khí quá dày, ánh dương quang không thể chiếu tới được.

Nhưng đáng ngạc nhiên nhất, đó là vô số độc trùng mãnh thú, kì hoa dị thảo của vùng rừng rậm Tử Trạch đột nhiên biến mất hết. Quỷ Lệ đi trong rừng cả nửa ngày, vẫn không thấy bóng dáng một con độc trùng nào cả. Nơi đây, tưởng như không có sinh vật nào tồn tại được, khắp nơi bao phủ một vùng tử khí trầm trầm.

Quỷ Lệ cau mặt nhíu mày, tiếp tục phía trước mà đi. Trên vai, Tiểu Hôi lúc này đã an tĩnh đi nhiều, tay nắm chặt lấy y phục hắn, nhưng đôi mắt vẫn liên láo đảo qua đảo lại nhìn bốn phía. Nhưng cũng vì không có các loài dị thảo, cộng với độc trùng dị thú phiền nhiễu, việc đi bộ trở nên dễ dàng đi nhiều.

Từ khi vào Tử Trạch tới giờ, việc đi lại dễ dàng như vậy quả là lần đầu tiên. Lục Tuyết Kỳ xâm nhập vùng vụ khí trước hắn, Quỷ Lệ đứng ngoài cố ý đợi một lúc lâu, sau đó mới đi theo, thành thử, lúc này không thể biết được nàng ở nơi đâu. Chỉ là, trong lúc hắn đi vòng quanh trong rừng, còn chú ý quan sát khu vực xung quanh xem có xuất hiện điều gì khác lạ, trong đầu bỗng xuất hiện hình ảnh người bạch y thiếu nữ.

“Ngươi đã trở về?” Quỷ Lệ tự nói thầm với bản thân. Thanh Vân Sơn, Đại Trúc Phong, Thủ Tĩnh Đường, Tiểu Viện, Trúc Lâm… Khóe miệng gã khẽ nhếch lên, tạo thành nụ cười cay đắng: “Ta đã không thể trở về rồi, phải không, Tiểu Hôi?”

“Chí, chí” Tiểu Hôi khẽ kêu hai tiếng, không hiểu là mang ý tứ gì !? Quỷ Lệ đưa tay, vuốt ve Tiểu Hôi, một phút sau, phấn chấn tinh thần, cười xòa một tiếng, cất bước dài, nhằm thẳng hướng mê vụ mà tiến. Lần đi này, cũng chỉ mất có nửa thời gian, trong rừng lúc này toàn thấy những cây đại thụ thô to phải mất đến hai người ôm. Quỷ Lệ nhìn mà thấy kinh tâm động phách, mười năm trở lại, sau trận chiến ở Thanh Vân Sơn năm nào, trên người gã luôn mang theo Phệ Huyết Châu và Nhiếp Hồn Bổng nên dần dần bị ảnh hưởng, ngoài việc chú tâm tu hành, tính tình gã dần dần thay đổi, hung sát lệ khí lộ ra ngoài.

Tuy nhiên, hắn lại theo Quỷ Vương học thêm các kiến thức khác. Quỷ Vương Tông chủ đời này, thật là kỳ tài xuất thế, không chỉ đạo pháp cực cao, mà còn đọc rộng hiểu nhiều, thông tuệ tất cả các kỳ sự trên thế gian. Cũng vì quan hệ với Bích Dao, Quỷ Vương đối với hắn như người thân, hết lòng hết dạ, quyết tâm bồi tài, nên Quỷ Lệ hôm nay không chỉ đạo pháp cao thâm, kiến thức cũng vô cùng lịch duyệt, so với tên tiểu đệ tử vô tri tại Thanh Vân Môn năm nào thật một trời một vực.

Gã lúc này đang quan sát những thân cây đại thụ, kỳ thực những loại cây ở đây đều không phải là quý hiếm, tại đây thấy có dẻ, phong, hòe đứng từng lớp, ngoài ra còn thấy các loại cây thường gặp ngoài Tử Trạch. Nhưng kinh dị nhất là những chủng loại này ở đây đều đặc biệt to lớn, thường nhật đạt được bằng nửa to lớn này cũng là đặc biệt lắm rồi, huống hồ có đến hàng trăm thân cây khổng lồ tụ hội tại đây.

Kỳ quái hơn, nơi có những đại thụ này, đáng ra phải rất mầu mỡ, nhưng dưới màn vụ khí dày đặc này, những loài thảo mộc khác trước vẫn thỉnh thoảng xuất hiện, nay đã hoàn toàn biến mất. Trên mặt đất lúc này, trừ những rễ cây gân guốc, với loại đất vàng vàng tơi xốp, đến một ngọn cỏ cũng không thấy.

Dưới vùng vụ khí lạnh lẽo, một màn tử khí trùng trùng bao phủ Quỷ Lệ nhíu sâu đôi mày, trầm ngâm một lúc lâu, quan sát xung quanh, chỉ thấy những thân cây trùng trùng điệp điệp như những cây cột chống trời, mọc thẳng cao vút, phảng phất như thấy mình đã lạc vào một mê cung.

Gã phất tay áo, khởi động toàn thân, không muốn ở lại địa phương quỷ dị này nữa, ngự khởi Phệ Hồn, nhập vào ánh sáng xanh đen, bay về phía trước. Khởi đầu tốc độ rất nhanh, nhưng sợ rằng dị bảo có khả năng nằm tại vùng phụ cận, Quỷ Lệ tịnh không bay lên trên hẳn, mà chỉ phi hành cách mặt đất có sáu xích, một bên phi hành, một bên cẩn thận quan sát mặt đất.

Thời gian dần trôi, trong rừng vẫn bao phủ một màn tĩnh lặng, chỉ có âm thanh gã phi hành trên không, vang vọng trong rừng. Quỷ Lệ càng vào sâu trong rừng, những thân cây càng trở nên to lớn phi thường, mục quang hắn lúc này không thể nhìn bao quát hết được, thân cây dễ phải to bằng sáu bảy người ôm. Những cây đại thụ ở đây, dể phải thọ từ sáu bảy trăm năm đến nghìn năm.

Màn quỷ khí dày đặc trên không trung bỗng tan dần tan, thân hình Quỷ Lệ, đột nhiên dừng lại. Thời khắc này bỗng như ngưng đọng lại, vùng mê vụ dày đặc này, phảng phất như có tự ngàn xưa, sống cùng khu rừng từ thủa khai thiên lập địa tựa hồ như đang tan đi không còn dấu vết.

Trong vùng rừng rậm u tối, Quỷ Lệ bay lên cao, đứng giữa không trung, nhìn về phía trước. Trước mặt hắn, một bức tường ngạo nghễ đứng. Một bức tường gỗ ! Trên bức tường ẩn hiện vân gỗ thô ráp, cứng rắn với nhiều rãnh nhỏ, trong mê vụ đột nhiên xuất hiện, một bức tường gỗ cao đến ba trượng, như sừng rồng nằm hiên ngang giữa rừng, ăn sâu xuống mặt đất.

Quỷ Lệ lạnh lùng nhìn, không cử động, cẩn thận ước lượng bức tường gỗ này, khóe mắt khẽ giật. Sau đó, gã chầm chậm di động thân hình, bước lại, tay nhẹ vuốt lên bức tường. Ngay lúc tiếp xúc, đạo mộc tường truyền lại một cảm giác thô ráp ôn hòa, trong tâm Quỷ Lệ hình như nghĩ ra điều gì đó, nhưng không dám tin.

Hắn thu tay lại, bay dọc theo bức tường này. Vùng vụ khí trắng phía trước dần dần tan, sau đó ngưng kết lại phía sau, bức tường gỗ này càng lúc càng cao, càng lúc càng dày, dần dần biển đổi thành một khối hình tròn, từ từ cao vút lên không trung. Cuối cùng, tại độ cao sáu trượng, tại điểm cuối của đoạn tường này, thân ảnh Quỷ Lệ dừng lại hạ xuống. Hắn hít sâu vào, tựu chung vẫn vô pháp tự trấn tĩnh tâm thần, tim đánh trống ngực thình thình, ngay trước mắt gã, xuyên ra từ vùng mê vụ, một vật thể khổng lồ hiện ra trước mặt gã.

Bức tường gỗ khổng lồ ấy, nằm trong vùng mê vụ, đã hài hòa dung nhập vào một vật thể to lớn hơn. Trên không trung, đột nhiên xuất hiện một đạo dương quang từ trong vùng vụ khí chiếu xuống, nhưng sau đó lại lập tắt ngóm, bị che khuất bởi đám vụ khí dày đặc. Quỷ Lệ chung quy cũng khẳng định được nỗi nghi ngờ trong tim lúc trước. Bức tường gỗ khổng lồ này, đích thị là một cái rễ cây.

Mê vụ trùng trùng, phiêu đãng bất định, sự kinh ngạc làm hắn thở hổn hển, ngẩng đầu lên nhìn, mục quang như muốn xuyên qua vùng mê vụ, nhìn lên phía trên, phảng phất như từ trên không trung phát ra một đạo sấm sét rầm rĩ, toàn vùng rừng rậm như bị rung chuyển, xuất hiện trước mặt hắn, là một cây đại thụ khổng lồ vượt quá sức tưởng tượng của loài người, đang bị che phủ mờ bởi lớp vụ khí dày đặc này. Thân cây to lớn đến nỗi không nhìn thấy biên giới, bọc bởi một lớp vỏ thô ráp, nhìn như một ngọn núi nguy nga cao chót vót, mọc lên tới tận trời, nhập trong vùng vụ khí, giống như một cái dùi, khoan thẳng vào mây.

Đứng trước cây đại thụ này, Quỷ Lệ cảm giác mình như một con kiến, không đáng để nhắc tới. Chỉ nội một cái rễ cây đã gồ lên cao tới sáu trượng, toàn bộ thân cây không biết là to lớn tới mức nào!? Quỷ Lệ từ từ thu hồi mục quang, lúc này, trên vai Tiểu Hôi thấp giọng kêu lên vài tiếng, tựa hồ như cảm thấy bất an. Quỷ Lệ nhẹ nghiêng đầu, chầm chầm nói : “Thiên hạ rộng lớn, không thiếu những điều kỳ dị, chúng ta quả nhiên chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Tiểu Hôi, Chúng ta đi! Xem xem cây đại thụ này to lớn dường nào!”

Dưới chân, Phệ Hồn phát xuất những tia sáng xanh đen trở lại, giây sau, chuyển mình hướng lên, Quỷ Lệ hú lên một tiếng, cùng với âm thanh phá không đó, một người một khỉ phóng thẳng lên trời, nhập vào vùng mê vụ trùng trùng. Từng đợt gió vuốt qua mặt, tốc độ phi hành nhanh và lăng lệ vô cùng.

Trong vùng mê vụ này, ngược lại với lúc mới vào Tử Trạch, tình cảnh lúc đó bị ngăn trở bởi một lớp chướng khí, không giống như bây giờ, một là vụ khí này không phải độc khí, hai là có thể nhìn xa hơn. Chỉ là những lớp mê vụ trùng trùng, bốc lên rất cao, Quỷ Lệ men theo thân cây to lớn phi thường này mà bay lên, bay lên cả nửa ngày thì bỗng thấy mê vụ nhạt dần rồi hoàn toàn tiêu tán hết, phải chăng đây là chỗ giáp giới của mê vụ và những tầng mây!?

Đồng thời, Quỷ Lệ cũng chú ý tới những cành cây trồi ra trên thân cây. Lúc còn ở dưới mặt đất, tự nhiên là gốc cây, đã to thô vô pháp tưởng tượng, nhưng trên đó, ngoài lớp vỏ thô ráp ra, không thấy gì cả. Sau khi phi hành được một lúc lâu, các cành cây bắt đầu xuất hiện trên thân cây, nhưng gây sự chú ý nhất, thật ra đã xuất hiện từ lúc trước, rằng rịt quấn trên lớp vỏ cây là các loại thực vật kỳ dị từa như cây dây leo, tung hoành đắp đổi, các phiến lá cực đại, mọc ra trên cành cây. Ẩn cạnh những phiến lá là những đóa hoa muôn sắc, hồng có, vàng có, da cam có, tím có, nhìn bắt mắt vô cùng, rung rinh trong gió, phảng phất như ẩn tàng mùi hương thoang thoảng.

Dù vậy tới thời khắc này, hắn không ngờ vẫn vô pháp hoàn toàn nhìn thấy rõ được thân cây này thực ra là to lớn bao nhiêu? Tạo hóa thật chi kỳ, thật tại vô phương suy cứu, trước mặt một thân như vầy, chỉ sợ đến nay đã có nghìn vạn năm tuổi, mới trở nên to lớn như vậy!

” Hú…..!” Tiếng thét phá không, nhưng tia sáng xanh đen thiểm động, từ trong mê vụ xung phát bắn ra ngoài. Vụ khí dưới chân cùng với trên thân ảnh, phiêu động tản về phía sau, nhè nhè tan ra chảy xuống, phảng phất phiêu du, Quỷ Lệ rút cục cũng thoát ra khỏi vùng mê vụ Thiên địa, thông nhiên mở rộng.

Thiên không xanh thẳm, vạn dặm xung quanh mênh mênh mang mang không có một áng mây nào, trời xanh như ngọc vừa được gột rửa, nhưng dưới chân bạnh vụ phiêu diêu, quấn quít xung quanh đại thụ, càng gần về phía đại thụ, vụ khí càng dày đặc.

Lúc này, Quỷ Lệ đứng giữa không trung, chung quy cũng nhìn thấy được rõ ràng được hình dáng đại thụ. Mặc dù ở trên cao như như vầy, trước mắt gã vẫn là lớp vỏ cây thô ráp cùng với những cây dây leo chằng chịt dài đến cả trăm trượng, đứng tại cự ly này, nhìn cây đại thụ trước mặt thật tịnh không giống cây, mà là một ngọn núi đứng ngạo nghễ chọc trời.

Tuy nhiên, đây đích thực là một cái cây. Hơn nữa, thân cây vẫn phát triển lên trên, từ thân cây khổng lồ là những cành cây thô đại mọc ra hùng vĩ đến kinh tâm động phách, y như những cây bút vút thẳng lên trời. Quỷ Lệ lắc đầu, từ xa nhìn lại, đứng giữa sự sâu thẳm của bầu trời, phảng phất hắn lại thấy có chút lạnh lẽo thê lương.

Gã chợt cười, nhìn lên trời xanh. Một nam nhân, đứng trong khung cảnh như vầy, lễ nào lại không sinh ra hào khí? Hắn phi thân lên trên, phá không mà đi. Tốc độ càng lúc càng nhanh, những cơn gió tát vào mặt hắn như dao. Càng lên trên cao, thân cây dần dần bé đi, đến một lúc sau, thân cây lại nhỏ đi nửa chỉ còn khoảng mười trượng, mặc dù vậy vẫn kinh hãi thế tục. Thời khắc này, những cụm mây từ từ xuất hiện, bất thời phiêu đãng quanh những cành cây khổng lồ Cây đại thụ này, giống như trong truyền thuyết thượng cổ, là một cái thang bắc thẳng lên trời.

Phi hành lên trên thêm năm mười trượng, thân hình Quỷ Lệ chung quy cũng dừng lai, trước mặt gã, thân cây đang thẳng tắp bỗng tách ra thành hai hướng, phát triển thành hai bên trái phải, Quỷ Lệ trầm ngâm một khắc, từ từ phi hành qua, hạ chân lên thân cây khổng lồ này.

Nói là cành cây, kỳ thật cành cây này thật giống một cái cầu hơn, giả tỷ có một tá người đứng trên cành cây này cũng không hề trật trội. Quỷ Lệ vừa đặt chân lên cành cây…

“Chí” Tiểu Hôi kêu lên một tiếng, rồi lập tức trèo xuống, đầu quay đi quay lại nhìn bốn phía, cẩn thận nhảy lên trên cành cây chạy tới chạy lui, hiển nhiên lộ rõ vẻ hiếu kì, lần đầu tiên nhìn thấy đại thụ to lớn dường này, mặc dầu là khỉ, nhưng lần đầu thấy cây đại thụ to lớn nhu vầy vẫn rất kinh tâm động phách.

Quỷ Lệ khẽ cười, không quản đến Tiểu Hôi nữa, một mình đi lên trên, trung tâm chấn động, trước đây, căn bản vô pháp tưởng tượng thế gian có một cây đại thụ to lớn dường này, tới giờ, sau phút kinh ngạc, gã suy nghĩ, có thể kiện dị bảo, biết đâu lại ở đâu đó trên cây đại thụ này?

Hai nhánh cây, to nhỏ như nhau, ước lượng to chừng mười trượng, lăng không hoành khứ, giống như hai ngón tay hoành ra hai bên giữa không trung. Bắt đầu từ đây, cành lá bắt đầu mọc rất xum xuê, hơn nữa hai nhánh còn phát triển lên rất cao, đứng ở bên này không nhìn thấy bên kia.

Quỷ Lệ suy tư một chút rồi hạ quyết tâm, quay đầu lại gọi: “Tiểu Hôi” Tiểu Hôi chạy lăng xăng, nhảy qua nhảy lại trên cành cây tựa hồ như không biết sợ ở cái độ cao khủng khiếp này, nhiều lúc còn chạy ra tới gần đầu cành, cúi đầu xuống ngó nghiêng ngang dọc, con khỉ này quả là có lá gan không nhỏ.

Nghe thấy tiếng chủ nhân gọi, “Chí chí” Tiểu Hôi kêu lên hai tiếng, nhảy dài vài bước, thoát lên vai Quỷ Lệ Quỷ Lệ cười nói: “Chúng ta đi !” Tiểu Hôi đảo đôi mắt liên hồi, gật đầu không ngừng, xem ra sự tò mò của con khỉ này quả là không nhỏ, Tiểu Hôi cười luôn miệng, hình dáng đích thị rất hưng phấn.

Quỷ Lệ nhìn hai bên trái phải, trầm ngâm giây lát, sau đó không ngừng trệ, tiếp tục ngự khởi Phệ Hồn, ánh sáng xanh đen rọi lên lóa mắt, nhắm hướng trái mà bay tới. Phi hành một lúc lâu, mặc dù đã lên tới rất cao, nhánh cây khổng lồ của đại thụ vẫn có vô số phiến lá to đại, mọc tươi tốt vô cùng. Nhưng không hiểu sao, không thấy một đóa hoa nào, đổi lại nơi đây quấn đầy những cây dây leo chằng trịt. Cùng với Quỷ Lệ phi hành nhánh cây cũng dài ra không nghỉ, nhưng nhánh cây dần dần nhỏ lại, nhưng chẳng hiểu sao, nhưng cây dây leo lại to khỏe hơn rất nhiều, hoa mọc càng lúc càng nhiều, sau đó khắp nơi như bị bao phủ bởi một rừng hoa, mắt không thể bao quát hết được, không gian bao phủ hương khí phiêu đãng thơm đến nức mũi.

Đột nhiên, Quỷ Lệ đang phi hành bỗng dừng lại, đứng sững giữa không trung, như gặp điều gì khẩn cấp, nhẹ nhẹ ồ lên một tiếng.

Trên thân cây trước mặt, đột nhiên bị vô số những cây dây leo bao phủ, xung quanh trăm hoa đua nhau nở rộ, từ trên xuống dưới như một biển hoa, ngưng tụ lại thành một mặt tường, giữa biển hoa đó, một khung cửa bằng đá hiển hách tọa lạc, cao năm trượng, rộng ba trượng, khảm nhập vào trong thân cây, chu vi xung quanh bị vô số dây leo và tiên hoa kết tủa, chỉ giữ lại ở giữa một phiến đá lớn, ở trên mặt có khắc bốn chữ “Thiên đế bảo khố !”

Bất ngờ, một đạo âm thanh sắc lạnh như chuông vang lên, vang vọng khắp bầu trời, kinh tâm động phách. Mục quang Quỷ Lệ ngay lập tức đổ lên phía thạch môn, giữa biển hoa đó, một thân ảnh trắng như tuyết đang đứng trước phiến đá. Như cảm thấy sau lưng có động, bạch y nữ tử đó quay người trở lại, vô số đóa hoa mỹ lệ dưới trời xanh, đột nhiên như cùng nhau cất tiếng cười khoe sắc, tô điểm thêm cho vẻ đẹp tuyệt thế của nàng, kiêu sa nở rộ! Giữa biển hoa đó, nàng chính là đóa hoa thanh lệ nhất, Quỷ Lệ đứng ở giữa không trung, nhất thời trong tim có trăm cảm giác lẫn lộn, toàn thân tê dại…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Thông tin truyện
Tên truyện Tru Tiên
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện cổ trang
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/03/2015 06:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 27
Lôi Chiến Dương, Áo Tư Lạc ở trước mặt lực lượng tuyệt đối của Lăng Tiếu đều bị triệt để mài thành cặn bã, ngay cả không gian lực lượng của bọn hắn cũng bị cửu thải không gian của Lăng Tiếu dung phệ mất! Kể cả Khương Tà Vương, Tam đại Vĩnh Hằng đã triệt để biến thành hạt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Chịch nhau trong quán trà sữa - Tác giả The Kid
Tôi tên Vỹ, năm nay 14 tuổi và học lớp 8, tôi cũng hơi xinh trai và tốt bụng nên có vài đứa con gái trong lớp thích tôi. Đáng chú ý nhất là Vân, Thu và Thảo. Cả 3 cô gái này rất mê tôi, lúc nào cũng có vẻ muốn nuốt sống tôi. Hôm đó chủ nhật, họ hẹn tôi đi uống trà sữa. Một quán trà sữa...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong mỉm cười: “Ta biết.” Có thể sống trong cuộc tranh đấu giữa huynh đệ, Chu Cao Phi trong khoảng thời gian này có lẽ cũng không có một ngày nhàn nhã. “Đông Đông có khỏe không?” Lúc trước Chu Cao Phi đối với Vương Đông Đông cũng có vài phần chân tình. Lần này gặp được...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân