Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tiểu Mai – Quyển 2 » Phần 120

Tiểu Mai - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 120

Valentine trắng, ngày 14 tháng 3 năm 2007…

Hôm ấy, vừa tách khỏi nhóm của băng bọn trong lớp đang đi ăn mừng là tôi phóng xe chạy vội vào Chợ Lớn, gửi đại xe ở một nơi rồi chạy thật nhanh vào khu các cửa hàng hoa lá. Đập vào mắt tôi là một quầy hoa đang trưng bày khá nhiều loại, tôi hỏi ngay:

– Chị ơi, có hoa hồng trắng không chị ?

Chị bán hàng nhìn tôi thắc mắc:

– Mùa này ít có hoa hồng trắng lắm em ơi, mà em mua tặng à ?
– Dạ…. ! – Tôi lúng búng đáp.
– Hay em mua hoa hồng đỏ cũng được nè, tặng cũng đẹp lắm ! – Chị này đon đả mời chào.
– Dạ thôi, em cần hoa hồng trắng ! – Tôi lắc đầu nói.
– Thế em qua bên kia hỏi thử xem, chỗ đó vừa nhập đợt hoa mới về đó ! – Chị bán hàng chỉ tay sang phía đối diện.
– Cảm ơn chị, hì ! – Tôi mừng rỡ nói rồi vội chạy sang bên kia.

Trước mắt tôi lúc này là một dãy các loại hoa Lyly, Layơn, hồng cúc xanh đỏ tím vàng đủ cả, nhưng tuyệt nhiên không có loại nào gọi là bông hồng trắng.

– Bác ơi… có hoa hồng trắng không bác ? – Tôi rầu rầu hỏi.
– Không con ơi, mùa này sao mà có được, xung quanh đây cũng chưa ai bán đâu, bác vừa nhập hàng về từ Đà Lạt nè ! – Bác chủ cửa hàng vừa nói vừa nhanh tay bó hoa cho khách.

Đến đây thì tôi đã đâm hốt hoảng, vì quả thật tôi đang rất cần hoa hồng trắng, rất cần là đằng khác, không có thì hư bột hư đường hết.

– Vậy… bác biết chỗ nào bán nữa không ? Tại con đang cần gấp lắm ! – Tôi cố bám víu hỏi han.
– Ưm… gần đây thì chỉ có một đại lý chuyên nhập về từ khắp nơi, nhưng chủ yếu là để kết thành các chậu hoa cảnh chuyên dùng cho nhà hàng, khách sạn thôi, bác không chắc là có hoa hồng trắng không nữa, cũng không chắc là họ bán lẻ cho con hay không ! – Bác chủ hàng tiếp lời.

Mừng húm vì tia hi vọng cuối cùng đã được thắp lên, vì quả thật nếu mà Chợ Lớn đã không có hoa hồng trắng thì khắp Phan Thiết cũng chả đào đâu ra chỗ bán, may thay tự dưng có một đại lí chuyên được khách sạn đặt hoa trưng bày tiệc tùng, tôi vội hỏi:

– Dạ, bác cho con địa chỉ nha bác !
– Con đến số nhà này, gần khúc cầu Dục Thanh, chỗ khu di tích Bác Hồ ấy !
– Cảm ơn bác nhiều !

Cầm địa chỉ đại lí hoa lá trong tay, tôi vội trực chỉ hướng cầu Dục Thanh, vừa đạp xe vừa lầm rầm cầu khấn cho chỗ này có bán hoa hồng trắng, không có là tôi chỉ còn mỗi đường chết.

– ” Ngày này tháng sau mới là ngày của anh, hoa hồng trắng, nhớ nhé ! ” – Lời Tiểu Mai hôm ấy tôi vẫn còn nhớ như in, và hôm nay lại văng vẳng bên tai tôi rõ mồn một.

Niềm hi vọng cuối cùng của tôi hiện ra ở con đường dọc theo khu di tích Bác, là một căn nhà khang trang với ba tầng lầu màu trắng, và ở mỗi phần hiên của tầng nào cũng đều được trồng nhiều loại hoa màu sắc sặc sỡ, nhìn mà lóa cả mắt.

Tôi dựng xe phía trước rồi lò dò bước vào bên trong, vừa đặt chân vô nhà thì tôi cảm giác như mình đang lạc vào tiên cảnh, xung quanh mình là hoa lá đủ loại các màu sắc, không thiếu một màu nào trong tự nhiên, lại còn thơm phức, nhẹ nhàng mà đầy sức hút. Tôi cứ đứng ngây ra đó mà dòm dáo dác, mắt lia về hướng có những dãy hoa màu trắng, quả nhiên là… có hoa hồng trắng.

– “Đại lý có khác, trời ơi, trời giúp con rồi ! ” – Tôi mừng thầm nhủ bụng.

– Bạn cần mua gì ? – Một giọng con gái ở sau quầy vọng ra.
– À, mình muốn mua… hoa…. ! – Tôi quay lại đáp và… cứng luôn cả họng.

Trước mắt tôi là Dạ Minh Châu, hoa khôi của trường đang đứng tại quầy hoa, và cũng đang đưa mắt nhìn tôi trân trối.

– Ơ…… !
– Ớ… ơ…….. !

Phải mất vài giây sau, khi mà tôi vẫn còn đang há hốc mồm thì Minh Châu đã trở lại với ánh nhìn bực dọc, em ấy hỏi gọn lỏn:

– Muốn gì đây ?
– À… mua… mua đồ ! – Tôi hoang mang đáp, trong bụng vừa nghĩ thầm. – ” Bỏ xừ rồi, sao lúc nào không gặp lại nhè ngay lúc này thế ! ”
– Đồ gì ? Nhà này không có bán đồ ! – Minh Châu hừ nhạt.

Tôi nhất thời ngớ người ra vì câu nói của em ấy, bèn bối rối nói:

– À… đồ ở đây… tức là hoa ấy mà !
– Hoa gì ? Nhà này không có bán hoa ! – Minh Châu lạnh lùng đáp.
– Ơ… hoa đầy ra nè, ngoài trước còn có biển nhận đặt hoa mà, sao lại không có bán ? – Tôi chưng hửng.
– Có bán, nhưng không bán lẻ ! – Em ấy tiếp lời.
– Thì… mình mua… mua số lượng lớn cũng được ! – Tôi đáp bừa, vừa nói vừa nhận ra mình vừa trót leo lên lưng cọp, vì lỡ em ấy bán cho vài chục bó thì tôi chỉ có nước ăn hoa trừ cơm.

– Số lượng lớn là bao nhiêu ?
– À… khoảng… khoảng mười đến hai mươi !
– Mua chi dữ vậy ?
– À… tặng… mua tặng !
– Tặng gì đến hai mươi bó ?

Trời đất, nói thật chứ xưa nay làm quái gì có chủ tiệm nào lại đi hỏi khách hàng hệt như cảnh sát tra vấn tội phạm kiểu đó, thế này quả là độc nhất vô nhị. Ấy vậy mà niềm hi vọng cuối cùng của tôi về hoa hồng trắng là đại lý này, và ác nỗi… người bán ở đại lý này lại là Dạ Minh Châu đađang mang thâm thù đại hận với tôi. Mà cũng lạ, không lẽ em ấy còn là học sinh mà quản lí nguyên cửa hàng lớn vậy sao kìa ?!

Tôi vừa nghe đến hai mươi bó hoa là lạnh cả người, gì chứ vác mớ đó về thì tôi chỉ có nước đem phát chẩn thì họa may mới hết được số hoa khổng lồ đó.

– Gì chứ ? Mình đâu có mua… hai mươi bó dữ vậy !
– Chứ hai mươi gì ? – Minh Châu nhìn tôi qua khóe mắt.
– Hai mươi… bông thôi à ! – Tôi rầu rĩ thú nhận.
– Hứ… loại nào ?

Vẻ như trông thấy bộ mặt thảm não nom phát tội của tôi, Minh Châu đâm ra mủi lòng chịu bán, nên vừa được hỏi là loại hoa nào thì tôi mừng rỡ mà trả lời ngay:

– À, hoa hồng trắng đó !

Dè đâu vừa nghe tôi nói xong thì em ấy lập tức nạt ngang:

– Không được, không bán !
– Hả ? Cả mớ trên kệ kìa ! – Tôi chỉ tay lên chỗ đặt hoa hồng trắng.
– Mùa này ít có, chỗ đó là khách sạn người ta đặt rồi, không bán được ! – Minh Châu nói tỉnh bơ.

Minh Châu tỉnh bơ, nhưng tôi vừa nghe xong thì hồn vía đã không còn tỉnh táo nữa mà vật vờ trôi đi lều bều vô định.

-…….. !

Trông bộ dạng như thằng nghiện thiếu thuốc của tôi, em ấy bỗng dưng nói:

– Đá bóng cũng hay đấy, nhỉ ?
– Ừ… ! – Tôi thẫn thờ đáp bâng quơ, hóa ra lúc nãy em ấy cũng có xem trận bóng vừa rồi của lớp tôi.

– Không về nhà tắm rửa mà vội đi mua luôn à ?
– Ừ…. !
– Cần gấp lắm à ? Tặng ai đấy ?
– Ừ….. !

Minh Châu hỏi một đằng, tôi trả lời một nẻo, vì hồn vía đã thoát xác mất rồi, Valentine trắng tôi ngày ngày đợi mong thế là giờ đã tan thành mây khói.

– Để tôi vào hỏi mẹ đã, chứ hoa này khách sạn họ đặt thật rồi ! – Minh Châu nói rồi quay vào trong nhà.

Ngồi lại bên ngoài, tôi rầu rĩ quệt mồ hôi, và chẳng mong đợi gì lắm là sẽ mua được loại hoa mình cần, bởi nãy giờ chạy đôn chạy đáo mà chả được cái cóc khô gì.

– ” Thôi vậy, về vẽ mấy bông hoa lên giấy trắng, rồi lấy kéo cắt ra xong đem tặng vậy…. ! ” – Tôi bắt đầu tiến nhập vào trạng thái nói nhảm, lòng mường tượng ra cảnh Tiểu Mai thấy tôi đem tặng mớ hoa giấy tào lao và nàng không ngần ngại gì mà treo cổ tôi lên, lơ lửng trước cổng nhà.

Thế nhưng mèo mù vớ cá rán, lờ đờ vớ huy chương, hi vọng vừa tàn lụi thì bỗng chốc lại được thắp lên bởi con nhỏ mà tôi đã trót gieo… thâm thù đại hận.

Ít phút sau, Minh Châu bước ra, sau lưng em ấy là một người phụ nữ trung niên ăn mặc khá sang trọng và quý phái.

– Con mua hoa hồng trắng à? Mùa này ít có lắm, với lại khách sạn họ đặt chỗ bác hết rồi ! – Người này nhìn tôi nói.
– Đòi mua hoài đó mẹ ! – Minh Châu ở ngoài chêm vào.
– Ừ, biết rồi, con nhỏ này ! – Người phụ nữ đáp, hóa ra đây là mẹ của Minh Châu.
– Dạ… cô ráng giúp con, con… mang ơn cô ! – Tôi làm mặt rầu rĩ nói bằng giọng thê lương hết sức có thể.
– Thôi, cái thằng này sao thế con ? Cô bán cho con một bó hoa hồng trắng mười bông, được không ? – Bác ấy phì cười.
– Vậy… dạ cảm ơn cô, dạ con cảm ơn ! – Tôi rối rít mừng rỡ như con nít được quá.

Bác ấy nhìn tôi cười lắc đầu rồi dặn Minh Châu:

– Con gói hoa cho bạn đi, mẹ vào trong nấu ăn ! – Rồi bác ấy đi lại vô nhà.

Còn lại mỗi tôi và Minh Châu, tôi chỉ biết gãi đầu cười trừ:

– Hì….. !
– Cười gì ? Chọn giấy gói màu nào ? – Em ấy hỏi gắt gỏng.
– À… màu bạc, nơ thắt màu xanh lá nghen ! – Tôi nhún nhường nói trước vẻ bực dọc của Minh Châu, không phải đang nhờ vả thì… nãy giờ tôi tát cắm đầu rồi, hì hì.

Minh Châu không biết những gì tôi đang suy nghĩ, em ấy lẳng lặng chọn giấy gói theo yêu cầu của tôi. Có lẽ nhờ em ấy nói một tiếng với mẹ mà tôi mới được mua hoa hồng trắng, vậy nên chả hiểu sao lúc đó, tôi thấy… Minh Châu xinh ơi là xinh !

Nhưng tôi chỉ cảm khái được vài giây, vì chỉ ngày sau đó là Minh Châu quay ngoắt lại hỏi tiếp:

– Valentine trắng à ?
– Hả ? – Tôi lại há hốc mồm ra tắc tị.
– Không nói cũng biết, hoa đây ! – Em ấy chìa bó hoa hồng trắng cực đẹp đã được gói giấy bạc và nơ màu xanh lá về phía tôi.
– À… cho mình gửi nhé, tí quay lại lấy ! – Tôi lúng búng gãi đầu nói, thật vậy, ý định của tôi là về nhà tắm rửa xong mới ghé qua lấy hoa, chứ xách nguyên bó về thì thể nào mẹ tôi cũng hỏi tùm lum, có khi lại bảo con nít yêu đương nhăng nhít mà cấm cửa không cho ra ngoài thì bỏ xừ.

– Mấy giờ tới ?
– Khoảng… 6 giờ tối !
– Lúc đó tôi đi chơi rồi, sớm hơn đi !
– Vậy… khoảng 5 giờ rưỡi nha !
– Ờ, đem về sợ nhà biết chứ gì, đồ chết nhát !

Minh Châu nói đến đâu thì mắt tôi trố ra đến đấy, quả thực là tôi chả nhận ra cô nàng trước mắt tôi là con nhỏ hậu đậu vụng về hôm nào nữa, mà bây giờ là một con nhỏ vừa đẹp vừa hung, miệng lưỡi bằng gươm hay sao mà nói câu nào là thắt ruột thắt gan câu đó.

– Ừ… cho mình gửi nha, cảm ơn !
– Hứ, không dám ! – Minh Châu nguýt dài nhận tiền rồi quay đi.

Giã từ đại lí bán hoa cho khách trong nỗi kinh hoàng tra khảo, tôi xốc lại balô rồi phóng vội xe về nhà, lòng vẫn mừng hú vì may mắn cuối cùng cũng mua được loại hoa mình cần.

– “Hoa hồng trắng đã có, giờ về gọi đặt chỗ, tắm rửa nữa là xong ! ”

Vừa dắt xe vào nhà, tôi đã nhảy phốc lên phòng mình mà moi hết tất cả số tiền dành dụm từ trước giờ, cộng thêm cả lì xì Tết vào đó:

– Cũng được kha khá, ô kê con gà đen, giờ gọi điện thôi !

Lò dò ra chỗ bàn điện thoại, tôi nhấc máy lên và nhấn số nhà cu Bột:

– Alô ! – Giọng chị Hòa vang lên ở bên kia đầu dây.
– Chị ơi, em Nam nè, cho em gặp anh Hải đi ! – Tôi nói.
– Ừ, Nam đợi chút nhé ! – Chị Hòa đáp.

Sở dĩ tôi gọi sang nhà cu Bột là vì anh Hải, chồng chị Hòa, tức là ba cu Bột đang làm quản lí nhà hàng ở sảnh trên của khách sạn Đồi Dương đối mặt với bãi biển. Đang áp ống nghe vào tai thì tôi nghe giọng nói lẹp chẹp đầy bánh kẹo của thằng nhóc con trắng bóc:

– Cậu Nam… hả ?
– Ờ, Bột đưa máy cho ba đi, để cậu nói chuyện chút ! – Tôi phì cười.
– Dạ… ! – Cu cậu trả lời.
– A lô, có gì không em ? – Anh Hải cầm máy.
– Dạ, bữa nay em nhờ anh…. à… cho em một bàn ở nhà hàng nha ! – Tôi đề nghị.
– Ừ, tiệc à, bàn mấy người em ? Mấy bàn ? Đi với lớp hay sao ? – Anh Hải hỏi tiếp.
– Dạ… hai người, em với bạn em, bàn nhỏ thôi ! – Tôi lí nhí nói.

– Chu cha, sang quá vậy nhóc !
– Suỵt… anh đừng nói mẹ em biết nha, không là em nhừ đòn đó, em có tiền để dành mà, chỉ nhờ anh cho em đặt một bàn nhìn ra hướng biển thôi !
– Ừ, ha ha, thằng nhóc, còn nhỏ mà ghê thế !
– Dạ… mà anh đừng nói cho chị Hòa nha, không là mẹ em cũng biết luôn đấy !
– Được rồi, vậy khoảng mấy giờ hả em ?
– Tầm 7 giờ tối được không anh ?
– Ừm, vậy 7 giờ tối em lên lầu 3 của khách sạn Đồi Dương, hỏi tiếp tân nói bàn đặt trước là có, vậy lấy tên em nhé ?
– Dạ, cảm ơn anh, hì hì !
– Thằng nhóc mới bây lớn mà ghê thật, hẹn hò chứ gì, hề !
– Hì, anh cứ thế !

Rồi tôi cúp máy, vậy là xong xuôi, đâu đã vào đó, việc còn lại chỉ là tắm rửa sửa sang trước khi bước ra đường, he he !

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Danh sách truyện cùng bộ:
Tiểu Mai – Quyển 1
Tiểu Mai – Quyển 2
Tiểu Mai – Ngoại truyện 1
Tiểu Mai – Ngoại truyện 2
Tiểu Mai – Quyển 3
Thông tin truyện
Tên truyện Tiểu Mai - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 4
Nhớ lại những hồi ức đẹp cùng Sally, John đau khổ khôn nguôi, bức tranh ấm áp hắn đã từng tưởng tượng bây giờ đang bị nứt dần... “Cô tên Sally, hì hì.” John nhớ lại lần đầu tiên hắn gặp Sally tại Piltover. Thanh âm yếu ớt, như đang phiêu đãng giữa trời không. “Anh đã từng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tuyển tập Liên Minh Huyền Thoại
Hương nồng trong gió - Tác giả Les Misérables
Thấy bà Mẹo đứng lên, ba Gà tưởng ngon ăn nên trong bụng mừng húm. Gã cứ ngỡ bà Mẹo khờ khạo nên dễ dụ, ai nói gì cũng nghe, cũng tin. Gã ba Gà tướng tá thì bặm trợn nhưng bụng dạ lại ngây ngô và có lối suy nghĩ đơn giản. Gã tưởng chuyến này mọi chuyện sẽ trót lọt đúng theo kịch bản...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sextoy Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex ngoại tình
Ngã ba sông
Trúc tựa vào mỏm đá nhìn hoàng hôn rơi nơi phía chân trời. Tuấn không có được diễm phúc ấy vì mãi ôm chiếc điện thoại bên tai. Trúc kề má vào đôi tay khép úp vào nhau, say sưa ngắm Tuấn từ phía xa. Nhìn dáng anh đứng gác chân lên một hòn đá trông lãng tử vô cùng. Gương mặt thân thương ấy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện sex phá trinh Truyện xã hội
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân