Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » 12 nữ thần – Quyển 1 » Phần 51

12 nữ thần - Quyển 1 - Tác giả Slaydark

truyen x
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 51

Dương không biết mình ngất đi từ lúc nào, chỉ biết khi tỉnh lại thì mọi giác quan đều trở nên mơ hồ yếu ớt, mắt không mở nổi, làn da thì như đau rát không rõ lý do, mà hình như hắn đang khóc, mơ hồ nghe tiếng ai đó cùng hắn khóc lại như đang cười.

“Con sẽ tên là… Dương, Võ Phi Dương!” Giọng một người đàn ông mơ hồ nói.

Thời gian dường như trôi đi rất nhanh, khiến Dương mơ màng cảm giác như thời gian đang bị ai đó tua đi…

Lúc này Dương đã có thể cảm nhận rõ hơn về thế giới xung quanh, và có vẻ như hắn đang khóc rất to.

“PHI THIÊN! ĐỪNG!” Dương nghe tiếng một người phụ nữ trẻ đau đớn gào to.

“MẶC KỆ TA! NÀNG MANG CON CHẠY ĐI!” Giọng một người đàn ông quát, lúc này Dương nhận ra mình chỉ có thể bị động cảm nhận chứ không thể tự điều khiển cơ thể.

“KHÔNG!!!!” Diễm gào lên đau đớn…

Thời gian lại trôi đi, lúc này cu Dương đã có thể nhìn, hắn thấy bản thân đang cười hắc hắc giang tay bập bẹ từng bước đi đến chỗ Diễm, nàng vẫn không khác lắm so với lần cuối Dương gặp, nhưng trẻ hơn một chút.

“Mẹ! Mẹ!” Dương bập bẹ gọi mẹ, Diễm vừa cười vừa khóc dang tay ôm nó vào lòng, mềm mại và ấm áp…

Những cảnh vật liên tiếp thay đổi, Dương thấy mình lần đầu tiên đi học, kết bạn với Vu Sinh, kết thù với Khôi Lang, tiếp đến là những đoạn kỷ niệm có vui có buồn, đa phần là kỹ niệm với mẹ, khiến Dương trong lòng liên tục thay đổi từ vui đến buồn rồi thương nhớ…

Một đoạn ký ức khác…

Dương lúc này đã là một thằng nhóc 11 tuổi, sau lưng mang một cái ba lô, lấm la lấm lét đi vào một con hẻm vắng, rồi bước vào một tiệm sách cũ.

Chủ cửa hàng là một tên thanh niên khoảng 25 – 26 tuổi, trông đẹp trai anh tuấn tiêu sái phong lưu mà cũng không kém phần lạnh lùng vô song tuyệt thế, hắn đang cặm cụi ghi ghi chép chép gì đó.

“Chào ông chủ!” Dương gọi.

“Chào nhóc, đến mua truyện sex à?” Thanh niên nhướng mày.

“Không phải, muốn đọc truyện sex thì ta lên truyensextv.com đọc, mua làm gì! Ta muốn mua bí kíp!”

“Ngươi mấy tuổi?” Thanh niên nghi vấn.

“11!”

“11? Vậy thì về kêu mẹ dẫn đi học thể dục nhịp điệu đi nhé!”

“Không! Ta muốn công pháp luyện hồn, cùng với bí kíp tuyệt kỹ!” Vừa nói, Dương 11 tuổi vừa đảo mắt nhìn vào một kệ sách nhỏ, nơi chứa các cuốn sách khá dày, mỗi gáy sách đều có ghi một dòng chữ, nào là Cực Lạc công pháp, Kiệt Lặc thần công, Âm Dương Hợp công, Giao Hợp đại pháp, nào là Thực Thần Ma công pháp, và cả Thôn Thiên Địa công pháp…

Thấy 3 chữ Thôn Thiên địa, Dương ngạc nhiên đến cực độ, muốn với tay lấy đọc thử nhưng không thể điểu khiển cơ thể, trong lòng thầm thúc giục: “Lấy nó! Lấy nó!”

Không rõ do Dương kêu gọi hay vốn đã như vậy, Dương 11 tuổi thò tay với lấy quyển Thôn Thiên Địa, ngắm nghía rồi lật xem trang giới thiệu…

“Thôn Thiên Địa, công pháp luyện hồn…”

Đọc đến đây, cảnh vật lại mờ dần, Dương tức điên nhưng không có cách nào níu kéo…

Tiếp theo là cảnh Dương cùng Vu Sinh bị băng Khôi Lang chặn đánh, sau đó Dương quay lại tiệm sách cũ quyết tâm chọn mua một quyển sách dạy tụ linh, hắn luyện theo và kết quả thất bại, linh hồn tổn thương nhưng không biết tổn thương chỗ nào…

Tiếp theo là một chuyến dã ngoại với mẹ, Dương ra vực đứng tè, rồi bị gió mạnh thổi bay xuống vực, rồi khi tỉnh dậy, Dương biết mình không đơn giản chỉ là mình.

Cảnh vật lại thay đổi, lần này Dương đứng trong một căn phòng cẩm thạch cổ kính, trước mặt Dương hiện ra một bàn thờ lớn, nhang khói đã tàn từ rất lâu. Dương nhìn xung quanh, My và Nguyệt đã trở lại hình người, đang đứng cạnh hắn (về My thì phần áo sau lưng đã rách nhưng phần áo trước vẫn còn nguyên vẹn), nhưng hai nàng nhắm mắt bất động.

“Ủa? Sao mới đây đã thoát ra rồi?” Giọng ai đó nghe xa xăm như từ linh hồn phát ra làm Dương giật cả mình.

“Ai đó?” Dương nhìn dáo dác.

“Sao ngươi thoát ra nhanh vậy?” Từ trong khoảng không chỗ bàn thờ, một bóng hình hư ảo hiện ra. Người này mặc một bộ hoàng bào, đầu đội vương mão, tuy chỉ là hình ảnh mơ hồ nhưng toát ra khí chất đế vương bất phàm.

“Ng… ngài là Đinh Tiên Hoàng?” Dương hỏi.

“Ngươi thoát khỏi Ảo Mộng Vĩnh Hằng bằng cách nào mà nhanh vậy?” Người kia hỏi lại.

“Ảo Mộng Vĩnh Hằng là gì?” Dương lại hỏi.

“Sao ngươi không trả lời ta?” Người kia mất kiêng nhẫn.

“Sao ngài cứ hỏi ta hoài vậy?” Dương cũng mất kiêng nhẫn chẳng kém, từ đầu đến cuối, hai người mạnh ai nấy hỏi, không ai trả lời ai.

“Ngươi… được rồi! Ta lớn, ta hỏi trước, ngươi trả lời, ok?”

“Dạ, vậy ngài là Đinh Tiên Hoàn đúng không?” Dương gật đầu lễ phép hỏi.

“Ừ, chính ta! Ủa ta hỏi trước mà!” Đinh Tiên Hoàng gật đầu cái rụp, nhưng liền chuyển sang bực mình.

“Vậy ngài muốn hỏi gì?” Dương hỏi.

“Sao ngươi thoát khỏi thuật Ảo Mộng Vĩnh Hằng nhanh vậy?”

“Ảo Mộng Vĩnh Hằng là gì?” Dương hỏi lại.

“Sao ngươi không trả lời ta?” Đinh Tiên Hoàng bực mình quát to.

“Nhưng con không biết đấy là gì mà?” Dương cười khổ, định hỏi Google nhưng Đinh Tiên Hoàng liền giải thích.

“Ảo Mộng Vĩnh Hằng là một dạng lời nguyền, đem linh hồn ngươi vào một ảo giác như sinh ra và lớn lên lần nữa trong ảo mộng, ngươi sẽ quên mất thực tại, sống và phát triển trong thế giới ảo giác như bình thường, trừ khi ngươi nhận ra đấy chỉ là ảo giác, còn không sẽ mãi mãi chìm trong thế giới như thật kia. Nói ta nghe xem sao ngươi nhận ra đấy là ảo giác để mà thoát ra nhanh vậy?”

“À… ra vậy…” Dương gật gù, lời nguyền này đối với người khác thì cực kỳ nguy hiểm, khiến người ta đang chết đứng mà cứ tưởng mình vẫn đang sống, đang xông pha trong thế giới mà mình cho là thật. Nhưng với Dương thì vô dụng, ngay khi bắt đầu ảo mộng, hắn đã nhận ra ngay đây không phải là thực, đơn giản bởi vì tuổi thơ của người trong mộng không phải tuổi thơ của hắn! Lời nguyền này không những không làm khó Dương, mà còn giúp hắn biết được quãng đường 13 năm đầu đời của Võ Phi Dương, cho hắn tiếp nhận những kỹ niệm, những cảm xúc vô cùng chân thực mà Võ Phi Dương thật sự đã từng có.

“Thế nào? Mau nói xem?” Đinh Tiên Hoàng bộ dạng háo hức như đứa trẻ đang tò mò về một điều mới mẻ.

“Dạ… Con cũng không biết nữa, đang tới đoạn năm 13 tuổi con bị té núi, chắc lúc đó sợ quá nên tỉnh luôn…” Dương chém, tình huống là thật nhưng nguyên nhân là giả.

Đinh Tiên Hoàng tuy khó tin nhưng cũng không nghĩ ra nguyên do nào khác, đành im lặng gật gù.

Dương lúc này lo lắng nhìn My và Nguyệt, xem ra hai nàng cũng đang chìm trong ảo mộng.

“Đừng lo, chúng không sao đâu!” Đinh Tiên Hoàng nói.

Thấy Dương chưa hết lo, ngài nói tiếp: “Đây cũng không phải Vĩnh Hằng, ta chỉ định cho các ngươi trải qua kinh nghiệm một đời, xem như phần thưởng vì đã vượt qua khảo nhiệm của ta.”

“Đời người chỉ trải qua đúng một lần, nếu cho ngươi trải qua một đời, dù là trong mộng, rồi lại trở lại thành thiếu niên 15 – 16 tuổi, nhưng vẫn có kinh nghiệm từng trải của người trăm tuổi, ngươi nghĩ xem đây là ưu thế cỡ nào?” Đinh Tiên Hoàng nói tiếp, có phần đắc ý với phương pháp luyện người của bản thân, lại thở dài tiếc nuối: “Đáng tiếc… ngươi lại thoát ra quá sớm, mà ta thì không còn đủ lực để đem ngươi vào lần nữa…”

Dương há mồm trợn mắt, trời ạ, hắn chính là một kẻ như vậy đấy, 69 tuổi thành 13 tuổi, tuy vẫn giữ được ký ức, nhưng tâm lý – sinh lý thì hoàn toàn bị cái xác 13 tuổi ảnh hưởng, nên tính tình nhiều lúc vẫn trẻ trâu bồng bột như thiếu niên bình thường.

“Mà ngài nói đây là khảo nghiệm?” Dương hỏi.

Đinh Tiên Hoàng gật đầu, tuy Dương có phần thiếu lễ phép với một vị hoàng đế nhưng ngài cũng chẳng quan tâm, cũng chẳng thèm xưng trẫm gọi khanh như hoàng đế thông thường, tạo cho Dương cảm giác gần gũi thân quen nhưng cũng càng thêm phần kính trọng.

“Cái lăng này xây nên, không phải chỉ để làm chỗ cho ta yên nghỉ, mà còn là nơi khảo hạch nhân tài…” Đinh Tiên Hoàng nói: “Ngươi cũng biết, đất nước nghèo yếu cần nhất là nhân tài, nhưng theo truyền thống thì mỗi đời hoàng đế đều được yên nghĩ trong một lăng mộ khang trang huy hoàng. Ta thì không muốn như vậy, càng không thể xóa bỏ truyền thống của cha ông, tín ngưỡng của dân tộc…”

“Cho nên ta nghĩ ra một cách, giữ lại một phần tàn hồn, đem những thứ vốn là chướng ngại vật ngăn cản kẻ khác đào mộ, biến thành những khảo nghiệm để tìm ra và bồi dưỡng nhân tài, như vậy ta dù đã khuất nhưng vẫn góp được chút sức mọn cho đất nước…”

“Ta đã quan sát từ đầu. Nhóm của ngươi, thông minh có, hiểu biết có, thiên phú có, can đảm có, nhân từ cũng có, tuy còn 1 tầng 4 yêu cầu thực lực mạnh mẽ, nhưng ngay khi thấy ngươi biết dùng phản nguyền để diệt giao long, ta liền biết các ngươi chính là nhân tài mà ta chờ đợi. Ta cho các ngươi trực tiếp vượt qua thử thách tầng 4, xuống đây nhận lấy phần thưởng đầu tiên, Ảo Mộng luyện tâm!”

Dương dâng lên một lòng tôn kính, vị hoàng đế không chọn cách yên nghỉ, mà chọn ngàn năm cô tịch để chờ đợi người tài, ngài nhân từ cỡ nào, ngài yêu nước cỡ nào?

Bất giác, Dương quỳ xuống dập đầu trước tàn hồn vị hoàng đế một thời, hoàn toàn kính phục.

“Ngươi đứng lên đi… Nói cho ta nghe tình hình đất nước hiện tại…” Đinh Tiên Hoàng hiền từ phất tay đem Dương đứng dậy, bắt đầu hỏi Dương về đất nước mà ngài từng trị vì hơn ngàn năm trước.

Dương thao thao bất tuyệt, vâng vâng dạ dạ kể cho Đinh Tiên Hoàng về Việt Nam hiện tại, sau đó lại lôi trong nhẫn ra một số bảo vật cùng nhu yếu phẩm hiện tại ra giới thiệu cho Đinh Tiên Hoàng, khiến ngài hết tò mò lại bất ngờ, hết bất ngờ lại thích thú với những phát minh mới lạ.

Hai người trò chuyện hơn nữa ngày, Nguyệt mới hồi tỉnh, sau đó My cũng tỉnh lại, tâm tình hai nàng kích động khi nhận ra cuộc đời mình vừa rồi chỉ là ảo mộng, vội chạy đến ôm Dương khóc sướt mướt, khiến Đinh Tiên Hoàng lúng túng phải thi triển một lời nguyền khác, đem cảm xúc trong ảo mộng của hai nàng chôn giấu, chỉ còn lại kinh nghiệm từng trải.

Dương ôm hai người đẹp vào lòng, cánh tay phải lành lặn thay phiên vỗ về hai nàng, dỗ dành không thôi, khi hai nàng đã tỉnh táo thì mới tò mò hỏi: “Trong mộng… hai nàng có… chống lầy không? Lấy ai? Ui da đau!”

Nguyệt xấu hổ nhéo hông Dương, còn My u ám cúi mặt, Dương không thấy nét mặt My nên còn tưởng nàng đang thẹn thùng.

Đinh Tiên Hoàng lắc đầu cười khổ, bọn nhóc này tự nhiên như ruồi…

Không như Dương lúc đầu còn trả treo với ngài một chập, My và Nguyệt khi biết có tàn hồn của Đinh Tiên Hoàng ở đây, liền lễ phép quỳ xuống.

“Miễn lễ! Được rồi, phần thưởng thứ nhất đã xong!” Đinh Tiên Hoàn ho một tiếng rồi ngượng ngùng nói tiếp: “Thật ra… khi ta mất, đất nước còn nghèo… nên ta không đem theo của cải…”

“Được diện kiến bệ hạ, chúng con đã thấy vinh dự, sao còn dám đòi của cải!” My và Nguyệt đồng thanh nói.

Đinh Tiên Hoàng chuyển sang thái độ long trọng: “Hồ Như Nguyệt tiếp chỉ!”

“Có thảo dân!” Nguyệt cúi đầu.

“Trẫm ban cho ngươi Ảo Mộng tinh thạch! Đây chính là viên tinh thạch có chứa ảo mộng thuộc tính cực kỳ quý hiếm, nếu ngươi dung nạp được thuộc tính này, kết hợp với nguyệt quang thuộc tính và thiên phú mị ảnh của Hồ tộc sẽ giúp ngươi càng thêm lợi hại!”

“Tạ ơn bệ hạ!” Như Nguyệt khấu đầu, sau đó hai tay cung kính nhận lấy viên tinh thạch lớn bằng ngón tay cái, bên trong viên tinh thạch có một thứ như chất lỏng màu xám bạc ma mị.

“Võ Diễm My tiếp chỉ!”

“Có thảo dân!”

“Trẫm ban cho ngươi Thánh đan Liên Hoa Tâm, về phần công dụng, trong ảo cảnh chắc ngươi đã biết!”

“Tạ ơn bệ hạ!”

“Võ Phi Dương tiếp chỉ!”

“Có thảo dân!” Dương vội quỳ xuống, lòng hồi họp mong chờ.

“Trẫm ban cho ngươi một cái lưỡi… ủa đâu mất rồi??” Đinh Tiên Hoàng đang trịnh trọng vừa nói vừa phất tay định lấy đồ từ trong tủ thờ ra, nhưng lại phát hiện không thấy gì bay ra.

“Sao kì vậy nè!” Đinh Tiên Hoàng vội mở tủ kiếm lục lọi, nhưng không thấy đâu.

Dương than khổ, thế quái nào trong này mà mất đồ, lại còn ban cho mình cái lưỡi…

“Bệ hạ, ngài tìm lưỡi gì?” Dương hỏi.

“Ta tìm cái lưỡi kiếm! Nghịch Thiên kiếm như thứ con bé tinh linh của ngươi cầm ấy!” Đinh Tiên Hoàng nói.

“Hả, chẳng lẽ…” Dương ngớ ra, vội từ trong nhẫn đem Bảo Ngọc lấy ra, quả nhiên con bé đang ôm đoạn lưỡi kiếm màu đen ngủ say. Thì ra trong lúc hai người chém gió, Bảo Ngọc không biết đánh hơi kiểu gì thấy được lưỡi kiếm, liền bay ra ôm lấy chui vào nhẫn hấp thu, Đinh Tiên Hoàng lúc đó đang thích thú nghiên cứu một món bảo vật của Dương nên không hề phát giác.

“Còn cục này nữa, cho ngươi luôn!” Đinh Tiên Hoàng lấy trong hộc tủ thờ ra một viên tinh thạch ném cho Dương. Đây là một viên tinh thạch trông khá giống viên Ảo mộng tinh thạch của Nguyệt, nhưng màu đỏ trong suốt, bên trong chứa một thứ như ngọn lửa màu đỏ máu.

“Đây là…” Dương cầm viên tinh thạch, tò mò hỏi.

“Huyết Ảnh Yêu Hỏa tinh thạch, chứa Huyết Ảnh Yêu Hỏa, đế vương của hỏa thuộc tính. Nếu kết hợp với Hắc ma đế lôi của ngươi sẽ tạo ra uy lực khủng khiếp, nhưng ngươi phải chờ đến Linh Đế trở lên mới hấp thu, chứ với sức ngươi hiện tại không bị nó đốt chết thì Lôi Hỏa cắn nhau ngươi cũng chết theo!” Đinh Tiên Hoàng nói.

Lại một loại đế nguyên tố, đây là những nguyên tố biến dị hiếm nhất trong trời đất a, vậy mà một mình Dương nắm trong tay 2 loại, nếu để người ngoài biết Dương giữ viên Huyết ảnh yêu hỏa tinh thạch này thì dù Chúa Tể cũng bu tới tranh đoạt a!

Trao cho Dương viên tinh thạch xong, Đinh Tiên Hoàng trong lòng tò mò về Bảo Ngọc, liền hỏi Dương: “Tinh linh đi theo ngươi là loại tinh linh gì? Sao ta chưa từng biết đến?”

Dương gãi đầu: “Thảo dân cũng không biết…”

“Ngươi cũng không biết? Ta nhìn nó lớn hơn tinh linh bình thường, lại quá nhỏ so với tiên nữ, nhưng lại có thể Tiên hóa, mà tại sao lại thích mảnh Nghịch Thiên kiếm thế kia?”

“Lúc trước hình như nó từ mảnh Nghịch Thiên kiếm mà sinh ra…” Dương nói.

“Từ Nghịch Thiên kiếm? Chẳng lẽ là kiếm linh của Thiên kiếm?” Đinh Tiên Hoàng đoán.

Thần Bảo có linh tính, còn Tối Thượng bảo có linh hồn, Thiên kiếm cũng không ngoại lệ, linh hồn của Thiên kiếm được gọi là kiếm linh.

Đinh Tiên Hoàng nhìn Dương thật sâu, Long thể bá vương, Tiên vũ, trí tuệ siêu phàm, linh lực Đế Lôi – Tử Vong, lại có khả năng cao là đang nắm giữ linh hồn của Tối Thượng Bảo duy nhất của nước Việt: Thiên kiếm, chưa kể chuyện linh lực trong ngôi mộ này không ngừng bị cơ thể Dương hấp thu, dù đang trong ảo cảnh cũng hấp thu không ngừng, đây phải là một tuyệt thế công pháp!

Đinh Tiên Hoàng không khỏi gật gù, tên nhóc con này hiện tại tuy nhỏ yếu, nhưng tương lai vô lượng!

“Thưa bệ hạ…”

Đinh Tiên Hoàng đang trầm tư, nghe tiếng My khe khẽ hỏi.

“Ngươi có gì muốn hỏi?” Đinh Tiên Hoàng hỏi.

“Thảo dân muốn hỏi… chuyện trong ảo cảnh có thể thành thật không ạ?” My hỏi.

Đinh Tiên Hoàng đáp: “Đoạn từ lúc ngươi sinh ra đến ngươi hiện tại là từ ký ức thật trong não ngươi, về đoạn sau hoàn toàn là ảo cảnh lấy ngươi làm trung tâm, tự suy diễn ra.”

My thở phào, trong lòng nhẹ nhõm đi một chút, chợt cảm giác có một bàn tay ấm áp nắm lấy tay mình, tim nàng hồi hộp đập.

“Sao vậy My?” Dương quan tâm hỏi.

“Không có gì…” My cúi mặt đáp.

Nguyệt bĩu môi, trong lòng nổi lên một tia cảm giác nữa như khó chịu nữa lại dịu dàng…

Đinh Tiên Hoàng lắc đầu cười khổ, bọn này tưởng ta đây vô hình hay sao?

“Còn chuyện này nữa! Võ Phi Dương, có muốn tiếp nhận truyền thừa của ta không?” Đinh Tiên Hoàng hỏi.

Dương trầm tư, ta muốn bí kíp gì mà chẳng có? Nhưng chợt nhận ra lúc Đinh Tiên Hoàng hỏi dường như khẽ nháy mắt với mình một cái. Hắn nghĩ một chút rồi quỳ xuống: “Nếu được vậy thì thảo dâng cung kính chi bằng tuân mệnh!”

“Tốt! Tốt!” Đinh Tiên Hoàng gật gù: “Vậy ngươi hãy ở lại đây vài tháng ta sẽ truyền dạy cho ngươi tất cả những gì ta biết!”

Đinh Tiên Hoàng quay sang My và Nguyệt: “Còn hai ngươi hãy bước vào vòng sáng, ta đưa các ngươi ra khỏi đây.”

“Vâng ạ!” My và Nguyệt cung kính đáp, sau đó lại quay sang nhìn Dương, ánh mắt lo lắng.

“Đừng lo! Ta không sao đâu!” Dương nói.

“Chúng ta lo là lo sau khi ngươi rời khỏi đây!” Nguyệt nói.

“Nếu ngươi muốn đến Long thành, hãy mang chúng ta cùng đi!” My nói tiếp, ánh mắt đầy quyết tâm.

“Không được! Nguy hiểm lắm!” Dương phản đối.

“Nguy hiểm thì ngươi càng không nên đi một mình!” Nguyệt nói.

“Rồi rồi… Như vầy đi! Ta hứa sau khi tiếp nhận xong truyền thừa của bệ hạ sẽ trở về học viện!” Dương khẳng định.

“Ngươi hứa đó!” My nói.

Đinh Tiên Hoàng nói thêm: “Yên tâm, có ta làm chứng, sau khi tiếp nhận truyền thừa của ta thì hắn sẽ trở về học viện!”

Sau một hồi từ biệt, My và Nguyệt chuyển hết thức ăn lương thực cho Dương rồi lên thang máy lên tầng đầu ngôi mộ, những người khác cũng được Đinh Tiên Hoàng kêu gọi rời đi.

Ngoài khe nứt không gian, có rất nhiều Linh Tá đã tụ tập chờ thời cơ tiến vào, chợt xôn xao thấy một đoàn Linh Úy từ khe nứt bước ra, khi người cuối cùng bước ra, khe nứt đóng lại…

Bên trong mộ.

Đinh Tiên Hoàng lắc đầu tự giễu: “Đường đường từng là một hoàng đế, lại phải phối hợp với ngươi đi lừa hai cô bé… Haiz…”

Dương an ủi: “Cũng không tính là lừa, thảo dân không nhận truyền thừa của ngài thì lời hứa vô hiệu rồi!”

“Cứ xưng con như trước đi! Ta biết ta cũng không có khả năng dạy gì cho ngươi, ngươi đã có con đường riêng. Ta giữ ngươi lại vì biết nơi đây đối với ngươi còn chút tác dụng…”

Dương gật đầu: “Vâng! Linh lực nơi đây khá đậm đặc, rất thích hợp cho con tu luyện…”

“Ngươi tu luyện Thôn Thiên Địa công pháp phải không?” Đinh Tiên Hoàng hỏi.

“Ngài cũng biết?”

“Biết sơ sơ thôi. Linh hồn ta không lâu nữa sẽ tiêu tán, lượng linh lực nơi này để lại cũng không tác dụng gì, ngươi cứ thoải mái mà hấp thu đi, trước lúc tiêu tán ta sẽ đưa ngươi ra.”

“Ngài sắp tiêu tán?”

“Ừ! Tâm nguyện xem như đã thành, ta cũng nên yên nghỉ rồi…” Đinh Tiên Hoàng thanh thản nói.

Ngài lại nói tiếp: “Ta biết ngươi nóng lòng cứu mẹ, ta không ngăn cản, cũng không ủng hộ. Bản thân ngươi còn quá non nớt, ngươi muốn mạnh mẽ thì buộc phải xông pha, nhưng ngươi muốn sống thì đừng bao giờ cho là mình đã đủ mạnh mẽ!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Danh sách truyện cùng bộ:
12 nữ thần – Quyển 1
12 nữ thần – Quyển 2
12 nữ thần – Quyển 3 (Update Phần 11)
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 1
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 15/05/2017 13:59 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân